Trong lòng Thi Hạ Dương có một cán cân thế này: người ta chiếm hời của cậu, cậu cũng phải chiếm hời của người ta.
Đặc biệt là Uông Thịnh.
Hắn sờ cậu một cái thì cậu phải sờ lại hai cái mới vừa.
Thi Hạ Dương học theo Uông Thịnh mà liếm đầu ngực hắn, đầu lưỡi đảo vòng quanh, rồi mút mạnh như trẻ con đòi sữa.
Cậu chẳng hề nương tay mà phanh ngực áo sơ mi của Uông Thịnh, tham lam để nước bọt mình dính dớp khắp lồng ngực hắn.
Thích thật, đúng là sờ thích thật.
Thi Hạ Dương như bị ma nhập mà vuốt ve khắp người Uông Thịnh, lúc đang được hắn cơi nới thì bàn tay cũng mò thẳng vào đũng quần người ta.
Cậu kéo khóa quần đồng phục, xoa mạnh thứ kia qua lớp vải quần lót.
Chẳng biết Thi Hạ Dương đã cảm thán Uông Thịnh dậy thì thành công biết bao nhiêu lần rồi nữa, cùng là học sinh cấp ba mà sao hàng của thằng nhãi này to quá vậy?
"Cậu thử nói xem, cậu dâm không?". Uông Thịnh đè lên người Thi Hạ Dương, ba ngón tay chôn sâu trong cơ thể cậu.
"Sao lại nói tôi?". Thi Hạ Dương trừng mắt, chơi xấu bằng cách giựt nhẹ một sợi lông trong quần hắn.
Rất đau, nhưng cơn đau này lại càng kích thích Uông Thịnh hơn nữa.
Hắn khẽ bật cười, thúc thúc về phía trước, môi dán bên tai cậu: "Phía sau chảy cả nước rồi này, còn chối là không dâm?".
Uông Thịnh móc mạnh cửa sau cậu: "Nghe thấy tiếng nước không?".
"Đấy là bôi trơn!". Thi Hạ Dương bực mình cắn mạnh một cái lên môi hắn. "Đừng có đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1062007/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.