Edit: Ryal
Tai Thi Hạ Dương hơi ù.
Tiếng ong ong cứ mãi vang lên, khiến cậu choáng váng đến độ hốt hoảng.
"Gì?". Thi Hạ Dương mới vừa cầm thìa lên định ăn cháo tiếp. Không thể không thừa nhận là ba Uông Thịnh nấu ăn ngon thật, cháo rau bình thường mà cũng có hương vị đầy đủ, cậu thích.
"Tôi thích cậu". Tuy lòng Uông Thịnh nghĩ lời đẹp chỉ nên nói một lần, nhưng nhìn khuôn mặt vừa đẹp vừa ngơ ngác theo kiểu trí thông minh thấp cực độ của Thi Hạ Dương, hắn vẫn quyết định không làm khó cậu nữa. "Tôi muốn vào đại học cùng cậu".
Hai câu nói giống nhau từng chữ một, cực kì nghiêm túc.
Sau đó Thi Hạ Dương ngã cái oành từ trên ghế xuống.
Mông cậu vốn đã đau, ngã thế này là chảy nước mắt ngay tại chỗ.
Thi Hạ Dương vừa nhíu mày vừa nhe răng trợn mắt xoa mông mình, nói như oán trách: "** má sao cậu dọa tôi?".
"Ai dọa cậu?". Uông Thịnh chẳng đỡ cậu dậy, chỉ đứng cạnh nhìn và đợi câu trả lời. "Nghiêm túc đấy".
Thi Hạ Dương không quậy nữa, cậu ngẩng đầu nhìn hắn.
Uông Thịnh vốn đã cao, giờ Thi Hạ Dương còn ngồi dưới đất ngước lên nhìn hắn, chẳng hiểu sao cứ thấy áp lực thế nào.
Thi Hạ Dương nói: "Lão chủ nhiệm đúng là tàn nhẫn thật".
"Liên quan gì tới giáo viên chủ nhiệm?".
"Lão hi sinh cả khúc thịt đầu tim của mình chỉ vì tỉ lệ đỗ đại học". Thi Hạ Dương đáp vậy đấy. "Khác nào giao trứng cho ác đâu?".
"Đầu óc cậu nghĩ toàn mấy cái gì thế?". Uông Thịnh mất kiên nhẫn, khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1061995/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.