Thi Hạ Dương nói: "Cái câu này của cậu thiếu chịch thật đó, ** má".
Câu này của cậu có hai nghĩa: "thiếu chịch" này và "thiếu chịch" kia, cậu không nói rõ, để Uông Thịnh tự đoán.
Hắn cười: "Biết nói thế này mà điểm ngữ văn vẫn dưới trung bình à?".
"... Đệch". Thi Hạ Dương trợn trắng mắt, nằm xuống, thấy chưa hả giận còn đạp hắn một cú.
Thi Hạ Dương làm coca suýt đổ ra giường, may là Uông Thịnh phản ứng nhanh, đỡ lấy lon coca ngay lúc cậu nằm xuống giường.
Thi Hạ Dương bảo: "Cậu uống coca ít thôi".
"Tại sao?".
"Diệt t*ng trùng".
Uông Thịnh đặt coca sang một bên, quay qua nằm đè lên người cậu, sờ thân dưới người kia qua lớp khăn tắm mềm mại, bật cười: "Ừ, uống ít lại, đỡ cho cậu không mang em bé được thì lại trách móc tôi".
Thi Hạ Dương phát hiện – bình thường mình trâu bò lắm, nhưng sao trước mặt Uông Thịnh thì lại chẳng làm nổi điều gì thế này?
Trên giường không đánh lại người ta, mà cãi cũng chẳng cãi lại.
Sau này ra ngoài thì sao?
Thi Hạ Dương không phục, cậu túm tay Uông Thịnh: "Sao cậu dâm thế?".
"Dâm bằng cậu không?". Hắn thản nhiên nhìn cậu. "Không tự biết ban nãy mình rên dâm đến độ nào à? Hay tôi bật ghi âm cho cậu ôn tập lại nhé?".
Thi Hạ Dương hơi sửng sốt: "Cậu ghi âm à?".
Cho copy một bản đê!
Thi Hạ Dương phát hiện – nghe ghi âm rất là kích thích, không giống lúc nghe trực tiếp chút nào, có thứ khoái cảm cậu không hình dung được.
Phải nói sao ta?
Như thể đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1061989/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.