Thi Hạ Dương lúc nào cũng khiến Uông Thịnh dở khóc dở cười, vừa thương vừa ghét.
Nào có ai vừa làm xong lại phát hoa hồng nhỏ?
Hắn là học sinh tiểu học đấy à?
Uông Thịnh khinh khỉnh cười một tiếng, không thèm đáp.
"Thái độ gì đây?". Thi Hạ Dương vòng tay qua cổ hắn, định véo người này một cái cho bõ tức nhưng lại sợ hắn buông tay để mình ngã lộn nhào. Cậu thực sự không tin Uông Thịnh được.
Nhưng bực thì làm sao mà nhịn nổi, vậy nên cậu hé miệng, cắn một cái lên cổ hắn.
Thi Hạ Dương cắn cũng chẳng mạnh, Uông Thịnh đột nhiên bị tấn công bèn khẽ nhíu mày hừ một tiếng.
"Cậu được hời còn khoe mẽ". Thi Hạ Dương nói. "Có phải mỗi mình tôi sướng đâu, thích giả làm sói xám không?".
"Không". Uông Thịnh bế cậu vào phòng tắm, buông Thi Hạ Dương xuống để cậu tự dựa vào tường, rồi mở vòi hoa sen. "Dĩ nhiên là tôi rất sướng rồi".
Hai chân Thi Hạ Dương vẫn còn mềm nhũn, phải víu vào bồn rửa tay phía sau mới đứng được.
Cậu lại gây sự vô cớ: "Tôi cũng muốn tắm".
Uông Thịnh đưa tay ra thử nước: "Tôi có cấm cậu tắm đâu".
Dòng nước lạnh lẽo dần ấm lên, hắn kéo cậu lại gần.
Bị thọc mông xong, đừng nói đi lại, hơi động đậy tí cũng đã thấy đau rồi.
Thi Hạ Dương nhe răng trợn mắt, không khỏi cảm thán trong lòng: đúng là trên đời này chẳng có bữa cơm nào là miễn phí, phàm là chuyện sướng, thì kiểu gì lúc xong việc cũng có quả báo tìm về.
Cậu đau không chịu nổi, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1061986/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.