Phong Tuyết Hàn đột nhiên thốt ra một câu như vậy với tôi, khiến tôi bị dọa ngay tại chỗ.
Ngay sau đó tôi liền quay đầu nhìn phía anh chàng này, phát hiện mặt của cậu ta không chút thay đổi, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào quan tài đựng người chết.
“Phong Tuyết Hàn, cậu dựa vào đâu nói cô ấy sẽ tìm đến tôi?” Tôi nhịn không được mở miệng nói.
Nhưng Phong Tuyết Hàn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: “Cậu yếu như vậy, không tìm cậu thì tìm ai?”
Vừa nghe thấy lời này, tôi suýt chút nữa tức giận đến mức phun ra một ngụm máu, không nghĩ tới một người cao ngạo lạnh lùng như cậu ta, lại biết trào phúng người khác.
Nhưng không đợi tôi mở miệng, Phong Tuyết Hàn đã tiếp tục nói: “Đêm nay cậu phụ trách gác đêm, tôi sẽ thắp hương. Tôi có thể đảm bảo làm cậu bình an vô sự!”
Tôi không nói nên lời, anh chàng Phong Tuyết Hàn này, đang muốn đánh chú ý lên trên người của tôi.
Chúng tôi có thân phận là đệ tử, được định sẵn là người sẽ canh gác vào ban đêm.
Nhưng Phong Tuyết Hàn lại có suy nghĩ rất tốt đẹp, tôi gác đêm cậu ta thắp hương.
Nhưng hương nến cần bao lâu mới thắp một lần? Buổi tối mọi người đều dùng hương loại lớn, hai giờ mới thắp một lần.
Nhưng gác đêm, luôn phải mở to hai mắt, cách nửa giờ liền đốt giấy một lần.
Lượng công việc ai nặng ai nhẹ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra.
Tôi đương nhiên không đồng ý, trực tiếp mắng một câu: “Cút!”
Phong Tuyết Hàn nghe câu trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-minh-hon-co-vo-tre-la-ma/3900787/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.