Duyên số cũng thật là khéo trêu đùa khi mà Mai Anh và Minh Dương lại đi cùng một chuyến bay, chớ trêu hơn nữa khi cả hai lại ngồi cùng một hàng ghế mà chỉ khác dãy.
Khi gặp lại Mai Anh trên máy bay, lúc này Thắng mới hiểu tại sao Dương lại bảo cậu điều tra Mai Anh.
Thời gian bay từ Bangkok về Hà Nội cũng mất khoảng hơn hai giờ đồng hồ.
Trong khoang hạng thương gia, cô gái nào đó luôn miệng trò chuyện nói linh tinh với Hoàng. Cho đến khi hai mắt Hoàng đã díu lại không thể tiếp nổi lời Mai Anh nữa thì anh bèn nói:
- Em không mệt sao, ngủ tí đi.
- Anh không muốn nói chuyện với em nữa chứ gì? - Cô tỏ vẻ mất mát hỏi Hoàng.
- Không phải, anh sợ em mệt thôi, mà anh nghe em nói nhiều anh cũng mệt theo.
- Hừm… em không thèm nói với anh nữa, em nói với chị Diệu.
Nghe Mai Anh nhắc đến tên mình, y tá vội vàng nói:
- Cô hai, cô nghe lời bác sĩ Hoàng đi.
Mai Anh giả vờ tổn thương, phụng phịu nói:
- Hai người không ai muốn nói chuyện với em nữa rồi.
Thấy biểu hiện như muốn khóc của Mai Anh, Hoàng luống cuống giải thích:
- Không phải như vậy, mà em thật sự cần phải nghỉ ngơi, nghe lời anh, ngủ đi.
- Nhưng em không có buồn ngủ.
- Ngoan, nhắm mắt vào thả lòng đầu óc sẽ ngủ được thôi.
Thấy Mai Anh im lặng không nói gì, đôi mắt rũ xuống. Sợ làm cô buồn thật Hoàng liền nói:
- Giận anh đấy à?
Mai Anh không trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tong-tai-tan-nhan/869987/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.