Sang tuần Dương quay trở lại với công việc của mình, anh cất giấu tình cảm đối với cô tận sâu trong đáy lòng, ngày ngày chỉ biết đến công việc, tính cách càng trở lên lạnh lùng tàn khốc hơn. 
Lê Khánh Ngọc lâu nay vẫn nhởn nhơ vì những gì cô ta đã làm, cứ tưởng rằng thời gian vừa qua Dương là thật lòng muốn quay lại với cô ta. Ngày hôm nay còn mặt dày đến công ty tìm anh. 
Vừa bước ra từ thang máy đã chạm mặt Lưu Ly. 
Lưu Ly chán ghét không thèm liếc nhìn cô ta lấy một cái nhưng Lê Khánh Ngọc vẫn cố ý gây sự. 
Trước nay đã không ưa, bây giờ cô ta còn dám đến đây. Nếu không phải tại cô ta Mai Anh sẽ không đau lòng, sẽ không chịu nhiều uất ức như vậy. 
Lúc này đây đã bị Ngọc chọc cho phát điên, Lưu Ly túm tóc cô ta, tát liên tiếp vào mặt. 
Mọi người trong công ty nhìn thấy cảnh đó thì xúm xụm lại xem. Lưu Ly cũng chẳng để ý gì đến mặt mũi hay ánh nhìn của người khác, cô vừa đánh vừa chửi: 
- Cái loại mày không biết xấu hổ sao? Người khác có vợ có chồng rồi còn cố tình xen vào phá đám. 
Vì đang ở công ty Dương, Ngọc không dám đánh lại, cô ta giả vờ tội nghiệp khóc lóc cầu xin: 
- Tại sao em đối xử với chị như vậy… bỏ chị ra đi… a…a… ai cứu tôi với… 
Không ai nói gì, cũng chẳng ai dám đứng ra can ngăn, mọi người chỉ đứng đó nhìn hai người họ đánh nhau. 
- Mày bớt giả tạo đi… thứ đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tong-tai-tan-nhan/869985/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.