Sau khi phòng khách trở lên yên tĩnh, Mai Anh không cách nào đối mặt được với anh, cô bỏ lên phòng, khóa trái cửa lại. 
Dương đứng dưới nhà một lúc sau đó đi tới trước cửa phòng ngủ. 
Cho dù cách cửa phòng, Dương cũng có thể nghe được tiếng nức nở của Mai Anh từ bên trong. Anh đưa tay lên gõ cửa. 
Bên trong không động tĩnh, Mai Anh không muốn gặp Dương nữa, hiện tại cô đang rất đau lòng. 
Không thấy Mai Anh mở cửa, Dương đứng ngoài cất tiếng nói: 
- Em mở cửa ra đi, anh có chuyện muốn nói với em. 
- …. 
- Mai Anh, em có muốn nghe anh nữa không? 
Cô đứng dậy khỏi giường, đi đến mở của cho anh vào phòng, lúc này cả khuôn mặt cô đã thấm đẫm nước mắt, ánh mắt thể hiện rõ sự thất vọng. 
Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên mà Mai Anh, ánh mắt Dương u ám nhìn cô, không nói lên lời. 
Mai Anh nắm tay đánh lên lồng ngực rắn chắc của anh, cô vừa khóc vừa nói: 
- Tại sao anh có thể làm như vậy?... Tại sao lại lừa em?... Tại sao?... 
Dương vẫn đứng đó, mặc cho cô đánh đấm. Anh biết lúc này cô đau lòng đến cỡ nào, anh không muốn giải thích, chỉ có thể để cô phát tiết. 
Mất mấy giây, anh mới lên tiếng: 
- Mai Anh… chúng ta… ly hôn đi. 
Động tác đánh lên người anh lập tức dừng lại, cả người Mai Anh như cứng đờ ra, cô lùi lại phía sau mấy bước, nhìn thẳng vào ánh mắt anh. Lúc này cô chỉ hi vọng mình nghe nhầm. 
Mai Anh hỏi lại: 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tong-tai-tan-nhan/869981/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.