Suốt cả quãng đường đi không ai nói với ai câu nào, Mai Anh rất muốn nói chuyện với Dương nhưng cô lại không dám mở lời, cứ như thế im lặng nhìn ánh đèn mờ ảo của thành phố.
Dương không lái xe trở về nhà mà anh đưa cô đến phố đi bộ. Mai Anh thấy vậy thì tò mò hỏi anh:
- Anh có việc gì ở đây sao?
- Không! Muốn đi bộ tí thôi.
Mai Anh ngẩn ngơ nhìn Dương một lúc, cô tự hỏi: “đây có được gọi là vợ chồng cùng nhau đi dạo phố không?”
- Xuống xe đi.
Mai Anh gật đầu, tháo dây an toàn, bước xuống xe.
Anh và cô đi bộ quanh hồ được nửa vòng thì tầm mắt Mai Anh dừng lại ở một quán hàng rong. Dương thấy vậy liền hỏi:
- Ăn gì?
- Ăn bò bía được không ạ?
- Tùy cô.
Mai Anh vui vẻ chạy đến quán hàng rong mua bốn cái bò bía. Dương thanh toán xong thì dẫn cô đến hàng ghế bên cạnh bờ hồ ngồi xuống đó nghỉ chân.
Mai Anh dè dặt hỏi Dương:
- Anh ăn không? Cho anh hai cái này.
- Không ăn.
Cô vốn là mua cho mỗi người hai cái, bây giờ anh nói không ăn cô có chút buồn tủi. Một mình cũng chẳng thể ăn hết nổi.
Thấy Mai Anh cúi gằm mặt xuống, bàn tay nhỏ nhắn của cô chậm rãi lấy một cái cho lên miệng.
Dương liền cầm tay cô đưa đến trước mặt mình, anh há miệng ăn một miếng.
Mai Anh mắt tròn xòe, bất ngờ trước biểu hiện của Dương. Bàn tay bị anh nắm lấy truyền đến cảm giác ấm áp bao phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tong-tai-tan-nhan/869972/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.