Edit: Nebelungcat1310 + Lan Lan.
Beta: Lan Lan.
Diệp Nam Kỳ nhắm hai mắt lại, lông mi hơi rung động vì bất an, không có nhiều kinh nghiệm khi hôn, vì vậy dù chỉ một chút cũng không đáp lại, mở mắt ra nhìn thấy Thẩm Độ đơ đến nỗi không dám nhúc nhích, một vẻ thụ sủng nhược kinh (được sủng mà sợ),buồn cười rồi lại bất đắc dĩ, nghiêng đầu, trên má còn vương ánh đỏ e lệ, nhẹ giọng nói: "Đứng lên đi, chúng ta đi ra ngoài...... Á!"
Thẩm Độ cuối cùng cũng tìm lại được ba hồn bảy vía chưa đợi anh nói xong đã xoay mặt anh lại, mạnh mẽ chiếm lấy thế chủ động.
Hô hấp bị quấy nhiễu, Diệp Nam Kỳ suýt nữa không thở được, hơi giãy giụa, hơi điều chỉnh hô hấp rồi cũng dè dặt đáp lại. Nhà ma yên tĩnh vẫn u ám như thường, lạnh hơn so với bên ngoài nhiều, nhưng đôi nam nam kia nương tựa vào nhau, dù chỉ mặc một lớp áo mỏng cũng không thấy lạnh, ngược lại lửa nóng còn khó có thể dập tắt.
Một lũ "ma" hình thù kỳ quái ngồi xổm cách đó không xa, yên lặng vây xem chốc lát, sau đó thức thời giải tán.
Nụ hôn không chứa dục niệm kéo dài khá lâu, Thẩm Độ đứng lên, kéo Diệp Nam Kỳ lên, phủi bụi bám lên quần áo của anh, muốn nói chút gì đó nhưng vừa nhìn thấy Diệp Nam Kỳ đang rũ mi mắt, âm thầm mỉm cười, lại nói không nên lời.
Diệp Nam Kỳ quay đầu nhìn hắn, duỗi tay nắm chặt lấy tay hắn: "Còn muốn đi tiếp không?"
Thẩm Độ ổn định tinh thần, cũng đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tinh-dich-ket-hon-cung-tinh-dich/1320480/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.