Edit: Mẫn mẫn (sweetjimin1310).
Beta: Lan Lan
Dường như hai người đều vốn đã đeo lên mặt nạ tươi cười giả dối ngay từ nhỏ, vừa nói xong, Tiết Cảnh Sơn đã muốn dẫn đường. Thấy anh ta xoay người, Diệp Nam Kỳ chột dạ nhìn trái nhìn phải, sợ Thẩm Độ tự nhiên đột ngột nhảy ra.
Tiết Cảnh Sơn dẫn anh đi vào sâu bên trong, nhìn qua không có gì quái dị, vừa đi vừa dịu dàng nói về phong thuỷ của các nơi trog nhà lớn của Tiết gia cần chú ý, còn kể lại những câu chuyện thú vị gắn liền với những nơi đó.
Diệp Nam Kỳ mỉm cười dịu dàng, lại đề cao cảnh giác.
Hoàn toàn không giống với Tiền Tiềm, thủ đoạn của Tiết Cảnh Sơn càng cao hơn, ngụy trang tới vô cùng lương thiện, nếu không phải đã biết được bộ mặt thật của anh ta, Diệp Nam Kỳ sẽ hoài nghi xem có phải mình đã tìm lầm người rồi hay không.
Đi vòng quanh nhà lớn, Diệp Nam Kỳ vừa đi vừa âm thầm ghi nhớ đường, mắt thấy càng đi càng sâu vào trong, thậm chí xung quanh cũng không còn tiếng gì nữa, híp mắt lại, cơ thể căng cứng.
Tiết Cảnh Sơn muốn dẫn anh đi đâu?
Muốn dụ dỗ anh đi vào rồi trực tiếp đánh bất tỉnh xong mang đi? Hẳn là không phải, nhìn qua anh ta không giống loại người thích hành sự thô bạo lại trực tiếp bại lộ thân phận như vậy.
Đang suy nghĩ, bước chân của Tiết Cảnh Sơn đột nhiên dừng lại, mỉm cười chỉ chỉ phía trước: "Tới rồi."
Là một hậu sảnh độc lập, ngoại trừ mấy gốc cây cổ thụ, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tinh-dich-ket-hon-cung-tinh-dich/1320476/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.