Edit: Mẫn Mẫn (sweetjimin1310).
Beta: Lan Lan
Diệp Nam Kỳ thật sự bị chấn kinh (chấn động và kinh ngạc).
Hình như là nói xong, Thẩm Độ cũng không hề cảm thấy có gì là xấu hổ.
Lại còn cái gì mà chồng yêu?
Diệp Nam Kỳ tính toán cân nhắc khả năng có thể quăng người xuống lầu, mỉm cười mở miệng: “Thẩm tổng, sao ngài lại ở đây? Chu tổng đâu?”
Thẩm Độ bị làm cho nghẹn họng rồi.
Diệp Nam Kỳ không cần làm gì cả, dáng vẻ vừa ôn tồn lễ độ, vừa khách khí theo năm tháng này của anh cũng đủ làm cho hắn khó chịu.
Hơi khựng lại một chút, không cố ý tự cao tự đại, biết hôm nay Diệp Nam Kỳ sẽ đến nên hắn mới chuẩn bị một bàn toàn hoa quả và điểm tâm như vậy. Thấy sắc mặt của Diệp Nam Kỳ khá hơn, Thẩm Độ mới giải thích: “Trùng hợp là không lâu trước đây mới thu mua công ty này, hôm nay mới biết được em đã ký hợp đồng.”
Diệp Nam Kỳ đang ăn mấy cái bánh gạo nếp lương, híp mắt hưởng thụ hương vị ngọt ngào, nghe được giải thích, không mặn không nhạt mà liếc hắn một cái, tiếp tục nghiêm túc ăn.
Anh nếm ra được đây là tay nghề của Thẩm Độ.
Thật tốt, quả nhiên giấc mơ kia là giả, ăn món Thẩm Độ làm cũng không cần phải… như vậy.
Từ sau khi bị tỏ tình, đây là lần đầu tiên Diệp Nam Kỳ chạm mặt Thẩm Độ. Chưa gặp thì miên man suy nghĩ, tâm hoảng ý loạn, gặp rồi thì ngược lại vô cùng trấn định tự nhiên, vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-tinh-dich-ket-hon-cung-tinh-dich/1320474/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.