20.
Chu Dịch hùng hổ xông tới, dáng vẻ như đi bắt gian, nhất thời khiến tôi vô cùng hoang mang.
Chu Dịch sắc mặt khó coi, trong mắt tựa hồ hiện lên một tia hoảng sợ "Cô trở về đây làm gì?"
Nhạc Nguyệt không để ý đến Chu Dịch, che mặt cười duyên nói: "Nguyên cục cưng, tổng giám đốc Chu nhà cậu sao hung dữ quá vậy? Anh ta có đánh cậu không? Một người đàn ông có khuynh hướng bạo lực gia đình là không tốt."
"Chu tổng không phải người như vậy đâu, gần đây anh ấy tính tình khá tốt." Tôi giải thích.
"Có người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, Nguyên Nguyên cậu cũng nên cẩn thận nha." Nhạc Nguyệt cười đầy ẩn ý "Cậu qua đây, tớ có chuyện muốn nói riêng với cậu, cậu bảo anh ta đi trước được không?"
Tôi kéo tay áo Chu Dịch, nhỏ giọng nói: "Anh có thể thả em ra được không? Em có chuyện muốn nói với bạn, anh đi về trước đi."
"Có việc gì hai người cứ nói đi, không cần để ý anh."
Chu Dịch cụp mắt xuống, tùy ý nói: "Hơn nữa, vợ chồng chúng ta có chuyện gì cần tránh mặt sao?"
Nhìn hai người không vừa mắt nhau, tôi không thể hiểu được, hai người bọn họ có quan hệ gì?
Tôi có thể ngửi thấy mùi thuốc súng ngay cả khi tôi bịt mũi.
Tôi nhìn trái nhìn phải, "Hai người quen biết khi nào?"
"Nguyên cục cưng, tới bên tớ nè."
Nhạc Nguyệt hất tóc, chớp mắt, nhìn tôi một cách quyến rũ, "Cậu muốn biết chuyện gì, sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-voi-sep/2899146/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.