2,
Giang Kiệt ở một khu chưa được hoàn thiện.
Tất cả đều chưa xây xong.
Tất cả những người ở đây đều là công nhân xây dựng.
“Tôi từng chuyển gạch đến đây, cùng chủ nhà có chút giao tình, anh ấy cho tôi ở đây, không tốn tiền thuê nhà.”
Chắc là vì thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt tôi, Giang Kiệt chủ động giải thích.
Trong phòng không có gì ngoài một chiếc giường.
Nhà vệ sinh thậm chí còn không có bồn cầu xả nước, chỉ có vòi nước ở chỗ tắm rửa.
Giang Kiệt nhìn tôi: “Hối hận sao? Giờ mới nhận ra thì không kịp rồi.”
“Không hối hận.”
Tôi để hành lý xuống: “Buổi tối chúng ta cùng ngủ ở đây, chiếc giường này có phải hơi nhỏ không?”.
Giang Kiệt nheo mắt trả lời: “Đủ.”
Ban đêm, tôi nằm trên giường của Giang Kiệt.
Còn anh ấy trải hai tờ báo, nằm trên mặt đất.
Trong phòng không có rèm che, nhìn ra ngoài cửa sổ có thể ngắm trăng.
“Giang Kiệt, anh ngủ rồi?”
“Ừm.”
Tôi sợ anh ngủ dưới đất sẽ bị cảm lạnh, nên tôi nhích vào trong hỏi anh: “Anh có muốn lên đây ngủ không?”
Giường hơi nhỏ, nhưng nằm cũng ok.
Sau vài giây, cuối cùng Giang Kiệt nói ra một câu: “Tôi lên em sẽ không ngủ được.”
Tôi siết chặt chăn trong tay: “Em không ngại.”
Vừa nói xong, Giang Kiệt như một con m ã nh thú được thả ra, nhào vào tôi.
Tôi nhất thời không biết phản ứng thế nào, vô thức quay đầu đi.
Trọng lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-yeu-dinh-thap-tam/2714145/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.