Cô vẫn muốn tôi hôn cô sao?
Cái này còn có gì không chắc chắn à?
Đường Tâm mơ mơ màng màng nghĩ: cô cực cực khổ khổ lâu như thế, không phải vì muốn người đàn ông này hôn cô sao?
Vì thế Đường Tâm cười ngọt ngào, ra sức gật đầu: “Thương Yến Thời đừng nhiều lời nữa, mau hôn em đi.”
Nếu không hôn, cô thật sự sẽ thấy nghi ngờ bản thân, sao lại có người đàn ông có thể chịu đựng sự chọc ghẹo như thế chứ? Cô đã sử dụng tất cả các thủ đoạn của bản thân, nhưng sao Thương Yến Thời lại có thể không chút rung động vậy?
Không được.
Cô mặc kệ.
Cô muốn người đàn ông này phải hôn cô.
Hoặc là, cô hôn người đàn ông này?
Đường Tâm đã không còn phân rõ cái gì gọi là nhiệm vụ hôn môi gì gì nữa, chỉ cần Thương Yến Thời hôn cô, hoặc là cô hôn Thương Yến Thời.
Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất chính là: phải hôn người đàn ông này.
Cô muốn hôn người đàn ông này.
Nhưng cô lại không biết, ở trong mắt Thương Yến Thời thì dáng vẻ tủi thân đầy mong chờ của Đường Tâm, khiến đôi chân của anh giống như bị đổ chì không thể động đậy được.
Đôi môi của cô gái cong cong lên, cánh hoa xinh đẹp sắc sảo sáng bóng mê người.
Bởi vì uống rượu mà mặt cô trở nên phiếm hồng, đôi mắt to tròn sáng ngời lấp lánh ánh nước, nhẹ nhàng chớp một cái sẽ có một giọt nước mắt trong suốt từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-moi-hon/3647401/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.