“Tiểu nha đầu biết thanh niên trí thức Ngô không?”
“Gặp qua một hai lần, chưa từng nói chuyện.”
“Thím là người từng trải, người như vậy không đáng tin cậy, xem đàn ông cũng không thể chỉ xem miệng.”
Nói xong chung quanh đều ha ha cười rộ lên.
Tạ Miêu có chút xấu hổ đưa tay hà khí, bên cạnh thím Đào Hoa cười mắng: “Nói cẩn thận , tiểu nha đầu vẫn là cô nương gia đó.” Nói một câu với Tạ Miêu, lại tiếp tục đi, “Không cần để ý, cũng không có ý xấu.”
Tạ Miêu gật đầu.
Thanh niên trí thức, ở thời đại này là đặc trưng, Tạ Miêu trước kia chỉ xem qua trên sách, những sinh hoạt của thanh niên trí thức trong tiểu thuyết, cũng là các loại cẩu huyết, gà bay chó sủa. Thanh niên trí thức Ngô nguyên chủ có biết đến, lớn lên mặt mày thanh tú, khí chất tao nhã, sơ mi trắng cùng quyển sách nhìn là người văn nhã. Nhưng thực tế là người không gánh vác nổi, xách không xách nổi, không cầu tiến tự lực cánh sinh, du dỗ các cô gái trong thôn giúp đỡ làm việc. Ngô thanh niên trí thức này trước kia cũng trêu chọc qua nguyên chủ hai lần, từng bị Lý Phương Đông đánh một trận sau này liền không dám nữa.
Nghĩ đến Lý Phương Đông, Tạ Miêu liền thở dài, cô nhìn ra Lý Phương Đông cùng nguyên chủ thực xứng đôi, nếu có thể ở cùng nhau cũng không đến mức đi đến hiện tại âm dưng cách biệt.
Trên đường một đám thôn phụ cũng không bận tâm Tạ Miêu là cô gái chưa cưới chồng, chay mặn không kỵ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-o-thap-nien-70/4492779/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.