Cô không ngừng nói với mình, phải nhẫn nại, phải ẩn nhẫn.
Cố Tĩnh Trạch không phải là người như vậy, cố chấp, cảm thấy Lâm Triệt là vợ trên danh nghĩa của anh, cho nên mới ở trước mặt người hầu làm bộ làm dáng, để cho người ngoài tin tưởng.
Nhưng mà, lúc này, Cố Tĩnh Trạch nhìn thấy chóp mũi Lâm Triệt dính nước sốt, cười cầm lấy khăn ướt bên cạnh, nâng tay lên, tự nhiên mà lau cho cô.
Lửa giận trong lòng Mạc Huệ Linh ào ào xông lên.
Nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Lâm Triệt, cô trực tiếp bưng một chén canh bên cạnh lên, đi qua nói với Lâm Triệt: "Lâm Triệt, hôm nay thật là vất vả cho cô, ăn nhiều một chút, còn có, buổi tối đừng ăn thứ nhiều dầu mỡ như vậy, uống nhiều canh tương đối tốt.”
Nói xong, cô trực tiếp đưa chén canh cho cô.
Lâm Triệt vừa thấy, vội nói: "Không cần, Mạc tiểu thư, tôi tự mình làm là được.”
Mạc Huệ Linh cười tới gần: "Sao cứ gọi tôi là Mạc tiểu thư làm gì, quá khách khí, tôi thân với Tĩnh Trạch như vậy, cô là vợ anh ấy, cô cũng như Tĩnh Trạch cùng nhau kêu tô Huệ Linh là được, này này, ăn canh”.
Lâm Triệt thật sự không muốn uống, đứng dậy vừa muốn nói cái gì, lại thấy Mạc Huệ Linh đi tới, ánh mắt lãnh duệ, ánh mắt ác độc, bưng chén canh nghiêng bên này, Lâm Triệt theo bản năng nâng tay lên quay lại chắn.
Nhưng mà, Lâm Triệt rõ ràng cảm thấy mình không đụng chén canh, canh lại bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315490/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.