Ông ta xém chút nữa ngã quỵ, Hiệu trưởng của trường cách đó không xa, buồn bực đỡ trán.
Ông ta hối hả đứng dậy, Cố Tĩnh Trạch lặng lẽ nhìn, tay kia vẫn đang che chở Lâm Triệt, “Có chuyện gì xảy ra?”
“Thầy….… Thầy……” Thầy Hồ nóng nảy muốn nhận lỗi, khuôn mặt đỏ bừng, có vẻ rất chật vật khó xử.
Cố Tĩnh Trạch nói, “Tôi là vì quan tâm Tiểu Triệt, mới đến quý trường học tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường, muốn ôn lại kỷ niệm lúc xưa Tiểu Triệt còn ấu thơ, thật không ngờ các người lại dám hù dọa cô ấy sợ hãi như thế này.”
Hiệu trưởng vội vàng đến đẩy thầy Hồ đang ngắc ngứ ra sau, cung kính nhận lỗi với Cố Tĩnh Trạch và Lâm Triệt, “Giám đốc Cố ơi giám đốc Cố, là ông ta không cẩn thận, vô tình ngã xuống, không phải cố ý. Là chúng tôi không chuẩn bị tốt, ngài xem ông ta đã hơn bốn mươi tuổi rồi, thân thể cũng không còn tốt nữa……”
“Tôi mặc kệ ông ta già, yếu, bệnh, tật, ông ta cũng đã làm Lâm Triệt sợ hãi!”
Khuôn mặt Hiệu trưởng lập tức xám tro, xoay người ra lệnh, “Đưa ông ta đi.”
Sau đó nói với Cố Tĩnh Trạch, “Chuyện này chúng tôi nhất định nghiêm túc xử lý, khẳng định sẽ kỷ luật ông ta thích đáng.”
Cố Tĩnh Trạch một tay che chở Lâm Triệt, thật lâu sau mới nhàn nhạt gật đầu, “Tốt, nếu kỷ niệm ngày thành lập trường là ngày lành, chúng tôi cũng không muốn gây phiền toái, chỉ là người như vậy, tôi không muốn gặp thêm lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315484/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.