Lâm Triệt vẫn không biết anh nói giúp anh là sao, chỉ cảm thấy anh đã kéo cô lại.
Trong chốc lát, anh rốt cuộc hoàn thành.
Nhất thời thoải mái phơi mặt nằm ở trên bờ cát, Lâm Triệt vội rút tay về, tức giận kinh hô: "Anh anh anh anh…… Hiện tại em nên làm cái gì bây giờ……”
Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch còn yên lặng tận hưởng cảm giác của mình, không rảnh bận tâm.
Lâm Triệt đành phải chạy đến mép nước, dùng sức rửa bàn tay.
Cố Tĩnh Trạch tâm tình rất tốt, lại lần nữa nở nụ cười.
Ngồi ở chỗ kia, vẫn nhịn không được nhớ lại tất cả vừa rồi.
Cô hỗ trợ, cùng với mình tự làm, thật là một loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Anh còn có thể hồi tưởng lại, bàn tay nhỏ non mịn của cô.
Nhớ tới, vẫn làm người ta cảm thấy tâm tình thoải mái như cũ.
Thấy Lâm Triệt còn ở nơi đó rửa tay, Cố Tĩnh Trạch đứng dậy, vài bước đi qua, bế ngang Lâm Triệt lên một phen.
Lâm Triệt ai u một tiếng, cảm thấy Cố Tĩnh Trạch ôm cô, trực tiếp dạo một vòng ở bãi biển.
Da thịt cọ xát làm mặt cô không khỏi đỏ lên, đón gió biển, lại cảm thấy cảm giác vô cùng thoải mái, Lâm Triệt kêu: "Anh buông em ra, anh làm gì vậy?".
“Thoải mái không?".
“Vâng, rất thoải mái!". Lâm Triệt ôm cổ anh nói.
Cố Tĩnh Trạch ôm Lâm Triệt: "Vừa rồi anh biết, vất vả cho em, anh không phải cố ý kéo dài thời gian lâu như vậy, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315345/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.