“Thôi, em ngốc cũng không có gì không đúng, làm tốt vai trò của mình là được, không cần phải đi so với người khác, thứ không cần thiết nhất chính là lấy khuyết điểm của mình so với sở trường của người khác, em là diễn viên, em cũng không muốn làm diễn viên hài kịch đúng không, em muốn đứng ở trên đường cao nhất của diễn nghệ, cho nên, em theo chân bọn họ so kỹ thuật diễn là được, vì sao so với sự buồn cười với người khác?".
Nói cũng phải.
Lâm Triệt đáp: "Em chỉ thấy các cô ấy đều rất tuyệt".
Cố Tĩnh Trạch: "Em cũng rất tuyệt, phương diện khác".
“Thật vậy chăng?".
Lâm Triệt còn cảm thấy mình ước chừng ở trong mắt Cố Tĩnh Trạch, hẳn là không đúng tí nào đâu.
Cố Tĩnh Trạch nói: "Ừ, em phải tin tưởng ánh mắt nqh, có thể làm vợ của anh, có thể thấy được em vẫn có ưu điểm".
“……” Vẫn đang khen chính anh.
“Này, có người đàn ông nào tự luyến như anh không?".
“Đó là tất nhiên, một người mà ngay cả mình cũng không yêu, sao trông cậy vào người khác yêu mình".
“Cút, nói đi, rốt cuộc em có ưu điểm gì".
“Em một hai phải nghe anh nói, chẳng phải là ép anh nói dối sao".
“Anh được lắm…… Em đây cúp điện thoại!".
“Ai, đừng cúp, để anh ngẫm lại". Cố Tĩnh Trạch nói: "Em…… Lúc em hôn môi, kỹ thuật vẫn rất tuyệt".
“……” Lâm Triệt thật sự muốn cúp điện thoại: "Cố Tĩnh Trạch!".
“Thôi thôi, đừng kêu, em tuy rằng mơ hồ chút, ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315323/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.