Cố Tĩnh Trạch nhàn nhạt nhìn cô: "Nếu em một hai phải như vậy, cũng tùy tiện em".
Mạc Huệ Linh giận dỗi ngồi ở chỗ kia, trong lòng bình tĩnh nghĩ, dù sao, cô chết sống cũng không dọn đi.
Cô muốn ăn vạ ở nơi này, cô muốn xem Cố Tĩnh Trạch, bằng không, cho dù biết, Cố Tĩnh Trạch sẽ không phát sinh gì đó với Lâm Triệt, nhưng mà, vạn nhất tiểu tiện nhân kia dùng biện pháp gì câu dẫn Cố Tĩnh Trạch thì sao.
Tới công ty, hai người tách ra.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh rời đi, nói với người bên cạnh: "Biệt thự mà Huệ Linh, tình huống như thế nào, cậu hiểu được chứ?".
“Vâng, tiên sinh".
“Xem ra cô ấy sẽ không tự mình dọn đi rồi, nghĩ biện pháp, để cô ấy dọn đi".
“Vâng……”
Cố Tĩnh Trạch cũng không muốn nói rõ ràng như vậy với Mạc Huệ Linh, Mạc Huệ Linh tâm tư nhỏ, anh cũng muốn chừa chút mặt mũi cho cô, bằng không với người từ nhỏ không chịu chút uất ức như cô, sẽ chịu không nổi.
Nhưng mà, Mạc Huệ Linh vẫn luôn làm bộ nghe không hiểu anh nói, anh cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói rõ với cô.
Lại không nghĩ rằng, Mạc Huệ Linh tùy hứng như vậy, vẫn không muốn dọn đi.
Cố Tĩnh Trạch tới công ty, nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Lâm Triệt.
Rất nhanh Lâm Triệt nghe điện thoại. Lâm Triệt cũng vừa vừa đến công ty, âm thanh có vẻ rất bình thường.
“Sao tới nhanh như vậy, em cho rằng anh phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315315/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.