Bệnh viện.
Mạc Huệ Linh nằm truyền dịch, ai oán nhìn Cố Tĩnh Trạch bên cạnh: "Tĩnh Trạch, đau quá, anh nhìn xem, có phải miệng vết thương của em lại sưng lên rồi không?"
Cố Tĩnh Trạch cúi đầu nhìn, nơi đó kỳ thật chỉ là một vết trầy da nhỏ, vì thế cúi đầu nói với cô: "Chỗ này không có vấn đề gì lớn, em không cần quá sợ hãi."
Mạc Huệ Linh bĩu môi nói: "Nếu để sẹo… em ghét nhất là trên người có vết sẹo, anh xem, trên đùi em không có một chút sẹo nào, nếu để lại sẹo, em nhất định sẽ hận chết Lâm Triệt chết tiệt kia."
“Thôi, chỉ là trầy da, sẽ không có vết sẹo lớn." Anh nói: "Lâm Triệt cũng không phải cố ý, em cũng đừng oán trách cô ấy."
“Dù sao anh cũng nhận định là cô ta không cố ý, nhưng em chính là nói cô ta cố ý, bằng không vì sao người khác cô ta không đâm, lại cố tình tới đâm em!"
Cố Tĩnh Trạch biết nói cô cũng không thông, liền không nói cái gì nữa, chỉ bảo cô: “Em xem TV một lúc đi, không được miên man suy nghĩ nữa."
Cố Tĩnh Trạch đưa điều khiển từ xa cho cô, nâng cánh tay lên nhìn thời gian, đã lại qua thêm một lúc nữa rồi, vì sao vẫn chưa tìm được Lâm Triệt.
Nha đầu chết tiệt kia, không biết chạy đi đâu rồi.
Mạc Huệ Linh chán đến chết cầm điều khiển từ xa bấm bấm.
Nhưng mà bấm bấm, bỗng nhiên nhìn thấy một tin tức khẩn cấp.
“Vừa rồi, bởi vì tai nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315262/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.