Chương trước
Chương sau
“Em cảm thấy 《Tình kiếm》 của chị có phần thắng rất lớn, dù sao có Cố Tĩnh Dư và Mộc Phỉ Nhiên, ngay cả vai phụ cũng là Lâm Lị, chúng ta không bằng, đều là người mới, không có ai gạo cội, có thể nổi cũng do vận khí tốt, không biết như thế nào đã thành hắc mã".

Tuy rằng giọng điệu khiêm tốn, nhưng mà nghe như thế nào cũng cảm thấy đang kiêu ngạo.

Ý nói Lâm Triệt nổi là bởi vì có minh tinh sao, còn bọn họ không có một ai là.minh tinh, toàn dựa vào thực lực sao?

Lâm Triệt cười cười nói: "Phải không, không biết kịch bản của em như thế nào, không một minh tinh nào dám diễm, xem ra kịch bản hẳn là rất tốt".

Ý là nói, loại kịch bản rác rưởi này, không chít kỹ thuật, đương nhiên chướng mắt.

Vương Tình Sở sắc mặt khẽ biến, trừng mắt nhìn Lâm Triệt một cái, trong lòng nói thầm, còn không phải vì có Cố Tĩnh Dư chống lưng sao.

Lúc này, không ít người đi ngang qua bên này, thấy được Lâm Triệt, đều vội lại đây chào hỏi.

Có nhận thức, không quen biết, trước kia gặp qua, chưa thấy qua.

Lâm Triệt tuy rằng vẫn luôn đóng phim, nhưng mà, chưa từng tham gia quá bất luận tiệc tùng gì trong giới, Lễ liên hoan phim này, thật giống như là một nơi tụ hội, người mọi người có thể nhắc tới, gần như đều trình diện, năm nay bọn họ đều có tác phẩm, cho nên Lâm Triệt cũng là lần đầu tiên biết, nhiều người như vậy thế nhưng còn biết mình, thế nhưng cũng có người muốn nhận thức mình.

Bị vây công nửa ngày, thật vất vả sắp bắt đầu rồi, mọi người mới về chỗ ngồi của mình.

Lâm Triệt nhẹ nhàng thở ra, nói với Du Mẫn Mẫn bên cạnh: "Vừa rồi trao đổi thật nhiều số WeChat".

Du Mẫn Mẫn đâp: "Đó là đương nhiên, hiện tại em đang bay lên, rất nhiều người muốn làm quen em".

“Vì sao muốn làm quen em?” Lâm Triệt kỳ quái hỏi.

Du Mẫn Mẫn đáp: "Trong giới này nhân mạch rất quan trọng, ai biết về sau ai cần ai, hiện tại em cũng là nhân vật đang nổi, hơn nữa tương lai tiền đồ không thể hạn lượng, đương nhiên bọn họ cũng muốn nhân lúc còn sớm làm quen em".

“Được rồi". Lâm Triệt không nghĩ tới mình ở trong cảm nhận của người khác, cũng có giá trị: "Em cho rằng em còn là ngưới mới".

“Cũng chỉ là người mới trong năm nay mà thôi, về sau em sẽ càng ngày càng nổi!". Du Mẫn Mẫn cười nhìn cô.

“Ai biết được, hiện tại người mới xuất hiện lớp lớp, em còn không biết có thể bị chụp ở trên bờ cát không".

Bởi vì kinh nghiệm trong quá khứ, kỳ thật trong lòng Lâm Triệt không dễ dàng lạc quan.

Phía trước, Vương Tình Sở nhìn, cũng hừ một tiếng, quay đầu đi, so sánh với, người bên cô ta xác thật thưa thớt hơn nhiều, trong lòng cô ta lẩm bẩm, còn không phải do Cố Tĩnh Dư sao, xem như cái gì, cô cũng không tin, Lâm Triệt còn có thể dựa anh ta cả đời.

Rất nhanh bắt đầu lễ trao giải.

Vương Tình Sở lại lặng yên rời khỏi nơi này.

Phòng đơn bên ngoài, tiếng thở dốc không ngừng truyền đến.

Vương Tình Sở kiều suyễn: "Trần tổng, ngài nói, thưởng người mới lần này, nhất định là của em".

“Ừ, em, là của em".

“Mới vừa rồi ngài không thấy Lâm Triệt kia.có bao nhiêu kiêu ngạo, dựa vào Cố Tĩnh Dư sủng ái cướp đầu đề ngày mai, giải thưởng người mới nhất định không thể cho cô ta!".

“Được được, không cho cô ta, bảo bối, chúng ta tới, tiếp tục……”

Vương Tình Sở chỉnh sửa váy áo trở về, nhìn Lâm Triệt phía sau, đắc ý cười, nghe thấy Du Mẫn Mẫn chỉ cho cô ấy nêu cảm nghĩ khi đoạt giải nhất, càng cười, nói: "Vẫn nên đừng lãng phí thời gian, Lâm Triệt, tuy rằng em biết, kỹ thuật diễn của chị cũng không tồi, cũng rất nỗ lực, nhưng mà, giải thưởng lần này, em lấy mất rồi". Cô ta quay đầu: "Cho dù chị nhận thức Cố Tĩnh Dư cũng vô dụng, em có thể nói rõ cho chị…… Chị căn bản không biết, em có người chống lưng cỡ nào!".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.