Lâm Lị từ nãy tới giờ vẫn không nói lời nào mà đứng ở một bên, nhìn thấy dáng vẻ không giận tự uy của Cố Tĩnh Trạch, đôi mắt cũng lập trừng lên, lúc này vội vàng lôi kéo Trần Mỹ Lệ, điềm đạm đáng yêu ngẩng đầu lên, cố gắng ưỡn ưỡn phần ngực ngạo nghễ của mình lên, cố tình làm bả vai lộ ra một chút, cũng may hôm nay ra cửa hàng, cô trang điểm rất là hoàn mỹ, hơi tham luyến nhìn lên dáng vẻ cao cao tại thượng của Cố Tĩnh Trạch.
Cô vẫn luôn cho rằng bản thân mình sẽ không bao giờ có cơ hội được tiếp xúc với nhân vật thượng lưu như vậy, Tần gia cũng coi như là có danh dự và uy tín, ở thành phố B không người nào dám động vào, nói ra cũng sẽ làm cho người ta phải cảm thán mà hâm mộ, nhưng mà so sánh với Cố gia, quả thực Tần gia không đáng giá để nhắc tới một chút nào, cuối cùng, gia tộc như Cố gia người bình thường sẽ không bao giờ có thể với tới, chỉ có thể nhìn lên.
Bây giờ, một nhân vật như anh lại ở trước mặt mình, còn có diện mạo kinh vi thiên nhân (khiến cho người ta giật nảy mình) như thế, thoạt nhìn không thể không làm cho người say mê.
Cô nháy mắt, thanh âm lộ ra vài phần dụ hoặc, “Cố tiên sinh, hy vọng ngài có thể nể mặt tôi, buông tha dì được không? Bà ấy không phải cố ý, vừa nãy chỉ là nhất thời không chú ý mà thôi.”
Trần Mỹ Lệ còn tưởng rằng Lâm Lị tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315188/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.