Lâm Triệt lập tức muốn đá văng anh: "Cố Tĩnh Trạch, đừng ép em dùng cậy mạnh! Anh đi xuống cho em!".
“Lâm Triệt, sao, em đang tức giận?". Cố Tĩnh Trạch buông tay nhìn cô: "Tức giận?".
Lâm Triệt bụm má: "Em không hề tức giận".
“Vậy vì sao em không nhìn anh?".
“Vì sao em phải nhìn anh?".
Cố Tĩnh Trạch chợt cười: "Như vậy, em đang ghen?".
Bên tai Lâm Triệt lập tức nóng lên, đẩy tay Cố Tĩnh Trạch vươn lại đây: “Em điên rồi sao ghen? Không phải anh có chứng vọng tưởng chứ, chúng ta là giả kết hôn, không phải vợ chồng thật!".
Cố Tĩnh Trạch bị đẩy nghiêng ngã sắp rớt xuống giường, nhìn Lâm Triệt nói: "Thật không ăn giấm?".
Lâm Triệt hừ một tiếng: "Đương nhiên!".
Lâm Triệt ngồi dậy, trừng mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái: "Diễn kịch chính là diễn kịch, em biết kỹ thuật diễn của em rất tốt, nhưng mà, anh cũng đừng tưởng rằng em từ diễn thành thật! Em là diễn viên chuyên nghiệp, nên diễn tốt nhân vật người vợ, em đương nhiên sẽ diễn tích thủy bất lậu".
Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu, thế nhưng cảm thấy ẩn ẩn có chút thất vọng.
“Được rồi". Cố Tĩnh Trạch ngồi xuống, nói: "Anh cho rằng em ghen tị, cho nên cố ý trốn tránh anh”.
“Ha, anh thật là càng ngày càng tự luyến".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Tự luyến chẳng lẽ là sai sao?".
“Đương nhiên". Lâm Triệt cũng vỗ vỗ trên người ngồi xuống, hai người song song ngồi ở trên giường lớn, bởi vì kỳ thật chiếc giường vốn dĩ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315175/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.