“Không cần, không cần, ngủ……” Cô vội nói.
Nằm ở trong lòng ngực anh, sau một lúc lâu, giống như cảm giác được cái thứ đâm cô phía sau, rốt cuộc chậm rãi thả lỏng rất nhiều, mới nhẹ nhàng thở ra.
Cố Tĩnh Trạch cảm thấy cô gái trong lồng ngực thả lỏng xuống chậm rãi, hô hấp nhẹ nhẹ, đều đều truyền tới.
Anh cũng chậm rãi thả lỏng thân thể của mình, chỉ là, chỗ nào đó trên thân thể, lại rõ ràng không hiểu chuyện bằng nơi khác.
Thở dài, nhìn cô gái ngủ say trong lồng ngực, anh cẩn thận đổi vị trí cánh tay.
Cúi đầu, còn có thể ngửi được mùi hương trên sợi tóc cô.
Anh hung hăng nhắm mắt lại.
Thật là cô gái ngốc……
Ngày hôm sau.
Lúc Lâm Triệt tỉnh lại, phát hiện Cố Tĩnh Trạch đã không còn nữa.
Lâm Triệt chạy ra, ở cửa nhà ăn thấy được Cố Tĩnh Trạch ăn cơm.
Cố Tĩnh Trạch thoạt nhìn sắc mặt không tốt, bộ dáng giống như không ngủ tốt.
Lâm Triệt ngượng ngùng đi qua, nghĩ đến buổi tối dựa vào hắn trong lòng ngực ngủ, phiae sau đã xảy ra cái gì, mình cũng đã đã quên, cô hỏi Cố Tĩnh Trạch, “Làm sao vậy, có phải buổi tối tư thế ngủ của em không tốt lắm? Kỳ thật em ngủ dễ dàng lăn qua lộn lại……”
“Không phải.” Anh chỉ là không được tự nhiên giật giật cánh tay.
Bị cô gối, có chút cứng đờ.
Kết quả một buổi tối không nhúc nhích một chút.
Người hầu vội mang thức ăn cho Lâm Triệt lên, Lâm Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315151/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.