Buổi tối về phòng, Lâm Triệt thẳng thừng khóa cửa phòng lại lần nữa, không cho Cố Tĩnh Trạch vào.
Nhưng chờ một lúc lâu sau cũng không nghe thấy âm thanh gì.
Lâm Triệt đành phải lén lút mở cửa, lại nghe thấy Cố Tĩnh Trạch ở ngoài hình như đang gọi điện thoại.
"Huệ Linh, sao vậy?"
Lâm Triệt đang có tâm tình, nghe thấy cái tên Huệ Linh không khỏi lại càng tập trung mà nghe.
Cố Tĩnh Trạch cầm điện thoại, nghe giọng nói nũng nịu của Mạc Huệ Linh.
"Tĩnh Trạch, em cãi nhau với người nhà, hiện tại không có chỗ nào để đi hết, có thể tới nhà anh ở vài ngày không?"
Cố Tĩnh Trạch trầm tư suy nghĩ một lúc, “Sao lại cãi nhau với người nhà?"
"Còn không phải.... Ài, không nói nữa, tóm lại hiện giờ em không có chỗ ở, ba mẹ em vừa nãy đã tịch thu hết thẻ ngân hàng của em rồi."
"Được, để anh sắp xếp chỗ ở rồi qua tìm em."
"Dạ, em chờ anh ở đây."
Cố Tĩnh Trạch đứng tại chỗ, ổn định lại mới vẫy tay gọi Tần Hạo, “Đến biệt thự ở ven biển, Huệ Linh không có chỗ ở, lát nữa tôi đưa cô ấy qua."
"Vâng, ông chủ." Mặt Tần Hạo vẫn âm trầm như cũ, không dám nhiều lời thêm câu nào.
Lúc lui ra ngoài, đứng cạnh cửa chính nhìn bóng dáng của Lâm Triệt, trong lòng tránh không khỏi có chút đồng tình với cô, tính tình của Cố Tĩnh Trạch đúng là ngang ngược, mà cũng chẳng ai dám nói gì cả.
Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch sải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315114/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.