“Anh..." Lâm Triệt tức giận trên mặt nóng bỏng, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng phồng lên.
Vội vàng nhanh chóng mặc quần áo vào, mới cảm thấy bản thân có chút cảm giác an toàn.
Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này vẫn đỏ sẫm, môi cũng bị nước làm hồng, đang cầm khăn lông lau mái tóc ướt, vài giọt nước chảy xuống từ lọn tóc, rơi trên chiếc cổ trắng ngần của cô.
Yết hầu hơi hơi giật giật, anh cảm thấy thân thể của mình vậy mà đã chậm rãi nóng lên.
Lúc này, tiếng điện thoại bỗng nhiên vang lên.
Anh cầm lấy, nhìn trên màn hình hiện lên hai chữ “Huệ Linh“.
Ho khan một tiếng, anh dời ánh mắt khỏi thân thể cô, đưa tay bấm nghe điện thoại.
“Huệ Linh, có chuyện gì vậy?" Anh hỏi.
Lâm Triệt nghe được hai chữ Huệ Linh, cũng quay mặt sang, nhìn Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch cầm điện thoại, nghe thấy Mạc Huệ Linh nói: “Tĩnh Trạch, trở về em đã nghĩ lại, lời nói của em hôm nay là hơi quá đáng rồi, anh đừng giận nhé."
Cố Tĩnh Trạch nói: “Không sao, anh có thể hiểu được, cho nên không hề tức giận."
Giọng nói của Mạc Huệ Linh rất dịu dàng: “Em cũng chỉ là quá yêu anh, cho nên mới tức giận, chúng ta ở cùng nhau nhiều năm như vậy, anh là người hiểu em nhất, em thật sự không có cảm giác an toàn, em biết anh ở cùng với cô ta, sẽ rất lo lắng, em biết, anh vốn đã quen làm việc không để lại sơ hở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315016/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.