Lâm Triệt quay đầu nói: “Anh thấy vui vẻ lắm phải không? Tôi học có giống hay không?"
"Ngu xuẩn." Anh nói: “Cô đần như vậy, khó trách hạ thuốc cũng có thể hạ sai người."
" Này, không phải nói, không nói sự kiện kia nữa sao." Lâm Triệt nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, muốn nói gì, nhưng lại hỏi: “Tần Khanh, là người đàn ông cô thích?"
Nụ cười trên mặt Lâm Triệt lập tức ngưng lại, trong con ngươi thoáng qua một tia khổ sở: “Nói chuyện người trong lòng với vợ của mình, anh không cảm thấy lúng túng sao?"
"Không hề." Anh nói.
“..." Lâm Triệt hết nói nổi: “Được rồi, dù sao... Đúng vậy, thật ra thì nói cho anh cũng không sao cả, dù sao anh cũng không quen biết anh ấy, không phải ai cũng may mắn như anh, người trong lòng, lại cũng trùng hợp thích anh, tôi và anh ấy cũng có thể gọi là thanh mai trúc mã, nhưng đáng tiếc là, người anh ấy thích lại là Lâm Lị."
Ngẩng đầu lên, Lâm Triệt chống lại đôi con ngươi thâm thúy của Cố Tĩnh Trạch, nhất thời cảm thấy, ánh mắt kia hấp dẫn, dường như muốn xuyên thấu cả người cô vậy.
"Nếu như cô muốn, tôi có thể giúp cô có được anh ta."
"Có được?" Lâm Triệt nghi hoặc nhìn anh: “Có ý gì?"
"Chính là ý đó, chỉ cần cô muốn, tôi có thể khiến cho anh ta thích cô, ở bên cô." giọng Cố Tĩnh Trạch đầy kiên định, mang theo sự bá đạo không ai bằng.
"Ha ha, phải thế nào mới khiến cho anh ấy thích tôi đây." Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2315012/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.