Tống Lâm Sanh mở choàng hai mắt, mông lung nhìn anh một hồi lâu, ánh mắt mới dần dần trở nên rõ ràng hơn, sau đó buông lỏng tay.
Thời Nam nhúc nhích cuống họng, ánh mắt vừa rồi của Tống Lâm Sanh giống như muốn giết người, khác xa so với ánh mắt ung dung không vội vàng thường ngày.
Con người Thời Nam nhìn như cẩu thả, nhưng EQ không tính là quá thấp, không hỏi bất cứ điều gì chỉ rũ mắt lau đi mồ hôi trên trán Tống Lâm Sanh, sau đó bưng bát canh gừng lên nhẹ giọng nói: "Uống đi, phỏng chừng anh bị cảm rồi."
Tống Lâm Sanh ngồi dậy, bình phục lại hô hấp rồi cầm lấy bát canh trong tay Thời Nam, nói một tiếng: "Xin lỗi."
"Xin lỗi cái gì." Thời Nam cười nói: "Phải nói cảm ơn."
Tống Lâm Sanh liếc mắt nhìn cổ tay Thời Nam, da Thời Nam rất trắng, cổ tay lại có chút gầy, bị hắn nắm chặt như vậy lập tức xuất hiện một vòng hồng.
"Cảm ơn." Tống Lâm Sanh lại nói.
"Được rồi, đừng nói nữa." Thời Nam thở dài: "Nói nữa tôi lại thấy chột dạ, tôi cảm thấy anh đang rất mệt, sau này hai chúng ta phân công làm việc đi, còn có, kỳ thực trong nhà không cần sạch sẽ quá mức như vậy đâu, đàn ông ấy mà, trong nhà không cần không nhiễm chút hạt bụi nào, bẩn thì bẩn thôi." Nói lời này, không giống như đang phân công, quả thực chính là đang muốn Tống Lâm Sanh cùng anh "thông đồng làm bậy."
"Vậy xem ra tam quan của hai chúng ta không giống nhau." Tống Lâm Sanh nói.
Thời Nam: "..."
Nữa, chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-mat-tri-nho-day-dung-gat-toi/918918/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.