Toàn bộ phòng riêng rơi vào sự im lặng chết chóc.
Khuôn mặt vốn tái nhợt của Đỗ Dịch Hành lúc này trông càng tái nhợt.
Anh và Tống Minh Dương nhìn nhau, nói đến điểm này đã không cần phải tiếp tục nữa rồi.
Tống Minh Dương vò đầu bứt tóc, không biết lần này gặp phải chuyện xui xẻo gì, "Con mẹ nó, không phải là người mẹ già đi lau mông cho người ta, anh đi về nói chuyện với ông già đi."
Anh ấy vừa rời đi, trong phòng riêng chỉ còn lại có Đỗ Dịch Hành.
Sự im lặng này khiến anh nhớ lại nhiều sự kiện trong quá khứ.
Đối với nhà họ Tống mà nói, nhà họĐỗ luôn là họ hàng dưới xuôi, trước mặt nhà họ Tống, anh và bố mẹ sẽ luôn phải cúi đầu, anh từng nghĩ rằng cuộc sống cứ trôi qua như vậy. Mĩa cho đến khi anh thi đại học có kết quả thi đầu vào, anh trúng tuyển vào Đại học Thủ đô, đó là lần đầu tiên ông già gặp riêng anh.
Với một nụ cười trên khuôn mặt, chỉ bằng vài câu nói ông già đã vẽ ra một cách rõ ràng về những kế hoạch tương lai của mình.
Từ đó về sau, ông Tống bao toàn bộ học phí cho anh, đãi ngộ cũng không kém Tống Minh Dương bao nhiêu, thậm chí anh còn cạnh tranh với cả Tống Minh Dương, ông già càng thích anh hơn.
Vì vậy, anh mạnh dạn nói với ông già về mối quan hệ của mình và Thư Dư.
Ông già khi đó chỉ là vỗ vỗ bả vai anh, "Chuyện con đi du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354688/chuong-50.html