Ở sâu bên dưới, lớp băng lâu năm cũng có dấu hiệu tan chảy.
Hóa ra cục nước đá cũng có nhiệt độ, chẳng những có nhiệt độ mà nhiệt độ còn không thấp, nóng bỏng đến mức Thư Dư cũng có thể bỏng.
Cô không khỏi nghĩ tới, giống như thể cô là yêu tinh tu luyện mấy ngàn năm, cũng không đứng đắn lắm, nhưng lại chọn một vị hòa thượng vô hại, làm lầm lỡ con đường tu hành của anh, anh vốn nên khó chịu, nhưng lại không kiềm được mà đắm chìm sâu hơn nữa.
Nghĩ tới đây, Thư Dư sờ sờ mặt, cảm thấy vô cùng đắc ý "Tiểu tử ngươi cuối cùng rơi vào trong tay ta".
Đôi mắt của Phó Tây Từ tối sầm lại.
Không lâu sau vẻ tự mãn trên khuôn mặt, cô đã thay đổi biểu cảm.
Thư Dư nghi ngờ rằng Phó Tây Từ cố tình làm cho cô khóc, và sau đó ngay lúc cô không còn lí trí, anh buộc cô phải nói ra tất cả những điều mà cô cảm thấy xấu hổ khi nói.
Cuối cùng, sự chênh lệch về thể lực giữa nam và nữ đã vô hình nhắc nhở cô rằng làm người nên tự lượng sức mình.
Làm người cùng với “làm người” cũng đều là đạo lý giống nhau.
Như thường lệ, khi Phó Tây Từ tỉnh dậy, Thư Dư vẫn chưa tỉnh.
Cô ngủ cũng không quá sâu, thường thì anh động cái là cô cũng tỉnh giấc, nhưng lần này có lẽ cô đã kiệt sức, khi anh vén chăn đứng dậy, cô chỉ biết cuộn người lại, vùi gần hết khuôn mặt của mình vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354664/chuong-26.html