“Thật sự cảm ơn anh nhé.”
Thư Dư không biết ngoài cái này có thể nói thêm gì nữa, đây là tình yêu đẹp mĩ miều mà cô đã cố gắng thể hiện trước mặt người khác.
Nó đẹp đến nỗi cả đời này cô không bao giờ muốn ăn cùng anh thêm bữa ăn nào nữa.
Sau khi Phó Tây Từ lau miệng cho cô, anh vẫn không quên trả lời câu hỏi ban đầu của cô: "Được, chúng ta cùng đi ăn.”
“Anh ăn xong rồi, anh đi trước.”
“Không đi cùng nhau à?” Thư Dư thuận miệng hỏi, càng giống bình thường vợ chồng.
Phó Tây Từ nhướng mí mắt dưới, cân nhắc vài giây nhìn đồng hồ, "Mười phút?"
Mười phút trước vẫn còn sống động trong ký ức của cô, nhưng đó là bởi vì cô phải nhờ người khác giúp đỡ, còn hôm nay của cô lại có rất nhiều thời gian.
Thư Dư cười nửa miệng, "...Thế vẫn là không đủ.”
Cút, cút cho khuất mắt gia đây mau lên!
Phó Tây Từ ậm ừ, chỉnh lại áo khoác, trực tiếp rời đi.
Anh vừa rời đi, ánh mắt Thư Dư thoáng chạm vào chị Văn, hai người đều nở nụ cười thân thiện rồi nhanh chóng rời đi.
Giống như nói Phó Tây Từ lần này trở về không có làm cái gì, không phải anh trước giờ luôn chú trọng hiệu quả sao, chuyện này sao lại chậm trễ như vậy?
Cô cúi đầu và tiếp tục ăn bữa sáng của mình.
Khi uống sữa theo thói quen lại nghĩ đến hành vi xấu xa của Phó Tây Từ, cô hoàn toàn cũng hết thèm ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354659/chuong-21.html