Quét nhẹ thẻ phòng lên đầu đọc một chút, liền vang lên một tiếng tích.
Tay Thiệu Thừa Quân đặt trên chốt cửa, còn chưa ấn xuống, Tân Dung đã đứng sang một bên không nhúc nhích.
“Thiệu tổng, nói ở chỗ này đi.”
Âm thanh của Tân Dung không trong trẻo như lúc trước, ẩn chứa một tia chậm chạp, chắc là do làm việc mệt mỏi.
Khu vực ăn uống ở tầng trên cùng là một trong những nhà hàng chất lượng cao nhất trên du thuyền. Bữa tối chính thức không giống như tiệc tự chọn, mất nhiều thời gian hơn, khách khó tính hơn và khó giải quyết hơn, giờ ăn lại bao gồm một số tiết mục biểu diễn, nên người phục vụ cũng không dễ dàng.
Lúc này đêm đã khuya, tiếng sóng biển bên ngoài du thuyền hoàn toàn không nghe thấy, giọng nói khàn khàn của Tân Dung xuyên qua hành lang, thổi mạnh vào tai Thiệu Thừa Quân. Cũng không biết như thế nào, không hiểu tại sao trong lòng Thiệu Thừa Quân hơi hơi rung động.
Vóc dáng Tân Dung không lùn, nhìn chiều cao cũng tầm 177,178 , nhưng Thiệu Thành Vân cao hơn cậu nửa cái đầu, vóc dáng lại cường tráng hơn, nhìn biểu cảm của anh thì có vẻ ngưng trọng, lộ ra vẻ lạnh lùng đáng sợ.
“Nói cái gì?” Anh hỏi lại Tân Dung, đôi mắt rất sâu, làm người ta nghiền ngẫm không ra.
Tân Dung trầm mặc vài giây, mới nói, “Thiệu tổng gọi tôi tới, là vì chuyện trưa hôm nay sao?”
Thiệu Thành Vân vừa mới tập thể dục về, trên da dính một tầng mồ hôi, cảm thấy không được thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-la-chuyen-nho/3484678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.