“Sáng sớm tinh mơ, mấy người đây là phát điên cái gì ?”
Thiệu Thừa Quân đứng ở giữa phòng khách, đối mặt với anh cả cùng mẹ ruột đột nhiên tới cửa, cố nén lại xúc động muốn đuổi khách.
Con cả Thiệu gia Thiệu Trọng Lân đứng ở sau lưng mẹ, có chút bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu với em trai ruột Thiệu Thừa Quân. Chính hắn cũng là bị một cuộc điện thoại của mẹ ruột Lâm Oanh đánh thức, chính là kéo lại đây, nói là chuyện đại sự liên quan sinh tử, không tới không được.
Thiệu Trọng Lân lớn hơn Thiệu Thừa Quân năm tuổi, xưa nay hành sự trầm ổn, lúc này đứng ở phía sau Lâm Oanh đưa mắt ra hiệu cho Thiệu Thừa Quân, làm anh nén giận, đừng cùng mẹ cứng đối cứng.
Lâm Oanh đem một phần tư liệu nhét vào trong tay con út , như trút được gánh nặng nói, “Thừa Vân, mẹ vô cùng tốn công, đã tìm được người rồii!”
Thiệu Thừa Quân không chen miệng vào được , cúi đầu nhìn lướt qua tư liệu, Lâm Oanh còn đang nói, “Thật là đạp mòn giày sắt không tìm được. Ai lại nghĩ đến quý nhân có thể giúp con gặp dữ hóa lành này, ở ngay bên trong tập đoàn Thiệu thị chúng ta.”
—— lại tới nữa. Thiệu Thừa Quân lấy ngón tay ấn ấn chính mình huyệt Thái Dương.
Bởi vì lúc anh sinh ra, không biết bị thầy nào đoán mệnh một câu “33 tuổi gặp một đại kiếp nạn, hại đến tánh mạng” vừa dứt lời, Lâm Oanh mấy năm nay tìm ngược xuôi không ít.
Thiệu Thừa Quân vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-la-chuyen-nho/3484676/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.