Ngày hôm sau Cố Hằng Chỉ không rảnh đi bệnh viện, sáng sớm đem xexuống gara sửa, vì ngày hôm trước trời bão bùng, không ít người bị hưxe, muốn sửa phải chờ rất lâu, anh đành bắt taxi đến công ty, xử lý công việc nhàn nhã giết thời gian, chờ xe sửa xong.
Tính đến thời điểm này, cả ngày của anh loạn cào cào, may mắn chỉ cólúc rời giường còn hơi choáng váng chóng mặt, sau đó không sao nữa… Chắc là mình không việc gì đâu?
Anh nghĩ lạc quan, quyết định không đến bệnh viện nữa, khỏi mất thời gian của các bác sĩ.
Từ Minh Bồng biết chuyện này, tức anh mấy ngày liền, nhưng thân thểlà của anh, anh không cần, cô còn biết sao bây giờ? Chỉ có thể thầm quan sát xem thật sự không có gì, mới thả lỏng, tùy anh làm sao thì làm.
Bão qua là đến Trung thu, thời tiết giao mùa, ba mẹ hai nhà hẹn nhauđến vườn nhà họ Cố cùng nướng thịt dùng bữa. Ba của Cố Hằng Chỉ là quânnhân, chỉ sinh mỗi mình anh, còn thân thích họ tộc đều ở Đại Lục. Thấyanh mang vợ và nhà sui gia qua chào, trong lòng rất vui vẻ, mời bác trai họ Từ đến đình viện uống trà, luận trà.
Bác gái nhà họ Từ và bác gái nhà họ Cố vốn là bạn học từ trung học,tình cảm rất thắm thiết, nay còn kết làm thông gia, cảm tình lại càngtốt hơn, hơn nữa bác gái Từ thương con rể, khen không dứt miệng, hai nhà cùng nướng thịt, Từ Minh Bồng mười-ngón-tay-chưa-từng-chạm-nước căn bản chẳng giúp được gì, chỉ ngồi chờ rửa chén bát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-khong-don-gian/1918021/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.