Không có người trả lời hắn vấn đề này, hiện tại mấy ông già quan tâm nhất chính là thân phận của tên tiểu tử xinh đạp trước mắt này, một cây quải trượng dùng lực gõ xuống mặt đất: "Cậu là ai? Bao nhiêu tuổi? Cùng A Uẩn quan hệ thế nào? Trong nhà có mấy người? Còn có......"
Một chuỗi dài vấn đề được đặt ra làm người ta hận không thể đóng kén hai lỗ tai, Tùng Tùng hiện tại muốn thấy Uẩn, hắn không trả lời vấn đề của bọn họ, trực tiếp đi về phía một người đang mặc áo khoác dài màu trắng, hẳn là bác sĩ đi?" Uẩn đang nằm ở đâu? "Ở trên xe Chương thành đã nói với hắn Uẩn bị thương không nặng.
Chương Cần liếc một cái nhìn ông nội sắp nổi giận, có rất ít người đem hắn lời của vào tai này ra tai kia, không! Căn bản là không có: "Cậu ấy bây giờ đang ở phòng quan sát, vẫn không thể đi vào."
Nói như vậy thì hiện tại không thể thấy Uẩn rồi? Tùng Tùng nhíu nhíu mày, vẫn không buông con gấu bông to tướng, cơ hồ bị hắn chèn cho sắp biến hình.
Một tiếng điên cuồng hét lên, ông nội rốt cục cũng không nhịn được có người không đếm xỉa đến sự hiện hữu của mình: "Tiểu tử! Trả lời vấn đề của ta!" Trên thực tế mọi người đã đem lỗ tai dựng lên, chuẩn bị nghe Tùng Tùng trả lời.
Tùng Tùng ngẩng đầu lên, nhìn mọi người, chậm rãi đưa ra tay trái, trên ngón áp út đeo một chiếc nhẫn khảm kim cương, hắn nhàn nhạt cười nói: "Tôi cùng Uẩn kết hôn ngày hôm qua!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-khong-co-co-dau/2943933/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.