Cố Noãn hằng ngày đều nấu súp mang đến cho Tiêu Mặc Thần, đến nữa tháng thì được xuất viện.
Đưa Tiêu Mặc Thần về lại khách sạn, Cố Noãn nói: “Đêm nay anh có rãnh không, chú Phương và mẹ tôi muốn mời anh về nhà ăn tối.”
Tiêu Mặc Thần chỉnh lại nút áo: “Mẹ và chú mời ăn cơm, anh đương nhiên phải đến rồi.”
Cổ Noãn: “ ”
“Đi thôi.” - Tiêu Mặc Thần ôm eo cô đi ra ngoài.
Sau khi lên xe, Cố Noãn nhìn ra cửa sổ hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”
“Lần đầu đến thăm nhà em, dù sao cũng phải mang theo chút lễ vật.”
“Lần đầu? Anh đến Phương gia mấy lần rồi?”
Đôi mắt Tiêu Mặc Thần tràn ngập ấm áp: “Lần đầu theo đúng nghĩa”
Cố Noãn hiểu rõ ý của anh.
Hai người đi một vòng trung tâm bách hóa, mua rất nhiều lễ vật, khi ra khỏi trung tâm cũng đã 3h chiều.
“Chúng ta đi đâu tiếp theo?”
Tiêu Mặc Thần cười, cũng không trả lời.
Cố Noãn đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bàn tay không an phận của anh đặt lên đùi của cô, Cố Noãn trừng mắt liếc anh một cái, nhưng anh cũng không có chút nào kiềm chế.
Cô liếc nhìn Cảnh Dương đang lái xe, nhỏ giọng gọi: “Tiêu Mặc Thần.
Tiêu Mặc Thần giống như bị điểm danh, lớn giọng nói: “Có mặt, vợ có gì sai bảo.”
Cố Noãn: “...”
Tiêu Mặc Thần thích nhìn bộ dạng tức giận của cô, không trêu chọc cô nữa vòng tay ôm lấy cô: “Một lát liền biết sẽ đi đâu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3634370/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.