"Tử An, em có sao không?"
Tiêu Mặc Thần vứt tài liệu trong tay chạy về phía Hứa Tử An, bế cô đặt lên ghế sô pha, nhìn vết máu đang dần nhuộm đỏ trên đầu gối cô. (6.
Hắn cau mày, dường như đã có tranh chấp trong phòng khách, bàn cafe bị lật, sàn nhà đầy những mảnh vỡ của sành và tấm thảm màu xám dính đầy máu.
Hứa Tử An cắn môi, khuôn mặt xinh đẹp đầy ủy khuất, đôi mắt đẹp đẽ ngấn lệ nhìn Tiêu Mặc Thần: "Mặc Thần...
là lỗi của em, em không nên không nghe lời anh mà tới nơi này."
Tiêu Mặc Thần từng nói để Hứa Tử An tránh xe biệt thự này khiến cô ta nhạy cảm.
Chỉ là không ngờ người phụ nữ kia lại có thai.
Tiêu Mặc Thần sắc mặt u ám, quay người lại, vẻ mặt âm trầm nhìn về phía Cố Noãn đang đứng ở cầu thang.
Cố Noãn trong lòng cười lạnh, cảm thấy bất lực, cô từ từ đi xuống cầu thang: "Tôi biết tôi nói cái gì ngài Tiêu đây cũng không tin, nhưng...."
Hứa Tử An nắm lấy tay Tiêu Mặc Thần như thể đang sợ hắn tức giận, giọng nói nhẹ nhàng và nghẹn ngào: "Mặc Thần, là lỗi của em... em vốn không nên đến tìm Cố tiểu thư, em vốn muốn đến tìm chiếc nhẫn anh làm rơi, không nghĩ tới Cố tiểu thư nhìn thấy liền tức giận..."
Tiêu Mặc Thần nhìn Hứa Tử An, giọng nói ôn nhu: "Tử An, không cần thay cô ta nói chuyện, anh đưa em đi bệnh viện, em đừng sợ.".
Hứa Tử An ngoan ngoãn gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620564/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.