Tiêu Mặc Thần dựa vào tường nhìn bác sĩ: "Cô ấy thế nào rồi?"
Bác sĩ lại hỏi: "Anh là chồng cô ấy à?"
Tiêu Mặc Thần cau mày gật đầu: "Ừ."
Nữ bác sĩ cau mày nói: "Tôi nói anh cái này, anh chẳng lẽ không biết vợ anh mang thai gần ba tháng sao?"
"..biết."
"Biết? Biết mà anh vẫn làm như vậy khi cô ấy mang thai, ba tháng đầu thai kỳ không được quan hệ." - Nữ bác sĩ trừng mắt: "Cho dù nhịn không được cũng phải cẩn thận. Trì hoãn nhiều ngày như vậy, cũng may vợ anh sức khỏe tốt, đứa bé không có việc gì."
Ba tháng.
Như vậy, chính là con của hắn.
Xác định được chuyện này, tâm tình của hắn tốt hơn một chút.
Bị bác sĩ quở trách một trận, mặt hắn tối sầm lại, nhưng vẫn gật đầu nghe theo, theo bác sĩ đi lấy đơn thuốc, đi lấy thuốc xong mới quay lại phòng bệnh.
Tiêu Mặc Thần đi tới giường bệnh, hai tay cho vào túi, mắt nhìn người phụ nữ như đang ngủ trên giường.
Ánh mắt tĩnh mịch xa xăm rơi vào trên gương mặt cô, cô dường như gầy đi nhiều, cằm nhọn tinh tế, không giống như lần đầu gặp cô ở sàn đấu giá. Tiêu Mặc Thần cau mày, trên mặt không lộ ra biểu cảm.
Đưa tay cầm lấy tay cô cho vào trong mền, ánh mắt liếc vào vết thương trong lòng bàn tay, đã lành, lưu lại một vết sẹo nhàn nhạt.
Anh phát hiện, anh quan tâm đến đứa bé này nhiều hơn anh nghĩ.
Đúng vậy, hắn chỉ quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620547/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.