“Con giúp ba một việc, ba có thể thả con đi."
Lục Tấn Uyên híp mắt, Lục An Bảo nhìn anh, cảm thấy trước mắt mình là một con hồ ly đa mưu túc trí, mà cậu, chính là một cười non nhỏ đáng thương bất lực.
“Lát nữa con hãy...”
Lục Tấn Uyên ghé sát vào tai Lục An Bảo, nhỏ giọng nói vài câu.
Lục An Bảo nghe xong, liếc anh một cái: “Ba, ba lợi dụng con như vậy, có được hay không vậy?"
"Con là con trai ba, nên giúp ba."
Lục Tấn Uyên nói như lẽ đương nhiên, Lục An Bảo không có sức khiếu nại.
Một lúc sau, Lục An Bảo bưng một ly sữa về phòng.
“Mẹ, đây là sữa nóng, mẹ uống một ly, tối sẽ ngủ ngon hơn, hơn nữa, còn có thể dưỡng da.”
Lục An Bảo mở miệng nhỏ, nói ra lời đặc biệt ngọt ngào, Ôn Ninh cũng cảm thấy ấm đến trong lòng.
Kéo Lục An Bảo vào trong lòng, hôn một cái thật lớn: “Cảm ơn An Bảo nhé."
Lục An Bảo đột nhiên bị làm như vậy, có chút ngại ngùng, trên mặt hơi đỏ: “Con... còn có một yêu cầu nho nhỏ."
Ôn Ninh đang uống sữa mà Lục An Thâm đưa cho cô, rất ngọt, rất ấm bụng, nghe cậu nói như vậy, cũng không có gì do dự: “Con nói, có thể đồng ý, mẹ nhất định đồng ý."
Lục An Bảo lúc mới tủm tỉm cười mở miệng: “Con muốn hôm nay một nhà ba người chúng ta cùng nhau ngủ."
Ôn Ninh nghe đến đúng, suýt nữa phun sữa ra khỏi miệng.
Cùng nhau ngủ?
Mặc dù không phải chưa bao giờ ngủ chung một giường với Lục Tấn Uyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-diu-dang/1782645/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.