Chương trước
Chương sau


Joseph, là phó chỉ huy quân đánh thuê Black Crows tại chiến trường phương Bắc cách đây 10 năm giữa quân đội vương quốc và người Norseman. Trong trận chiến đẫm máu đó, quân đoàn của anh ta bị kẻ địch bao vây và gần như bị xóa xổ.

Wilhem bình thản tiến đến gần trước mặt Joseph, không hề e ngại đám lính vũ trang đứng đằng sau anh ta, "Joseph, ta ngỡ ngươi đã chết trong vòng vây của quân Norseman rồi. Không ngờ ngươi vẫn còn có thể đứng đây!" 

"Nhờ trời, tôi vẫn sống sót sau trận chiến đó. Chúng bắt tôi làm tù binh và định lột da để hiến tế, nhưng Chúa trời vẫn chưa muốn tôi phải chết. Nhân lúc chúng sơ hở, tôi đã giết mấy tên lính canh và đào thoát được. Không những vậy, tôi đã nỗ lực gây dựng lại binh đoàn đánh thuê Black Crows sau khi cựu thủ lĩnh tử trận."

"Hừm, ra vậy, vậy ra các ngươi là những lính đánh thuê của tử tước Alviss Dart. Nhưng dám cản đường chúng ta ở đây thì coi như số mạng của các người cũng chấm dứt rồi."

"Điều đó là điều tôi nên nói mới phải, Sir Wilhem."

"Vậy ngươi nghĩ là có thể ngăn cản chúng ta sao, những lính đánh thuê không có chủ nhân, không có nhà cửa, chiến đấu chỉ vì tiền, chống lại những hiệp sĩ đầy tự hào của Anjou?"

Wilhem chĩa mũi kiếm về Joseph khiêu khích, nhưng anh ta không hề dao động. Người chỉ huy hiệp sĩ của Anjou chậc lưỡi và đưa ra một đề nghị.

"Nể tình chúng ta đã từng là chiến hữu. Hãy hạ vũ khí xuống và để chúng ta qua, đó là điều tốt nhất cho cả hai. Hầu tước Richard rất giàu có, ngài ấy sẽ trả gấp đôi tiền hợp đồng mà các ngươi được nhận từ Ashville. Thấy thế nào?"

Joseph nghe vậy, bỗng bật cười, vang vọng cả hẻm núi.

"Có gì vui lắm sao?" Wilhem cau mày.

"Đúng, anh nói đúng. Hãy nhìn vào chúng ta đi..." Joseph đặt tay lên ngực sau đó chỉ vào những người đồng đội của mình.

"..."

"Chúng ta, là những kẻ xuất thân từ phương Bắc của vương quốc, một vùng đất khắc nghiệt không thể nuôi sống chính những người dân của nó. Và chiến đấu là con đường duy nhất để chúng ta sinh tồn.

Phải, chúng ta không có chủ nhân, không có quê hương, nhà của chúng ta là chiến trường, tranh đoạt tiền bạc bằng chính sinh mạng của mình, đó chính là cuộc sống của chúng ta!"

"Nhưng..." Ngừng lại một lát, Joseph quay sang những thuộc cấp, lớn tiếng.

"Vậy thì đã sao? Chúng ta có niềm kiêu hãnh của những chiến binh phương Bắc. Nếu chúng ta sợ hãi cái chết, lẽ ra chúng ta không nên cầm lại thanh kiếm sau trận chiến mười năm trước. Một khi hợp đồng đã được kí kết, binh đoàn đánh thuê Black Crows sẽ thực hiện cam kết đến cùng. Ngày mà chúng ta đánh mất niềm kiêu hãnh của mình cũng là lúc quân đoàn này diệt vong!"

"Uooooooh!" Đồng đội của anh ta đồng loạt nâng cao vũ khí, hét lớn thể hiện sự đồng tình với thủ lĩnh của mình.

Wilhem nhìn chằm chằm người quen cũ, mặt anh ta đanh lại.

"Tốt thôi, Joseph, xem ra cũng có tinh thần của một chiến binh, đó là con đường mà các ngươi đã chọn! Có chết cũng đừng oán trách chúng ta nhé."

Hai bên im lặng như tờ, căng thẳng quan sát động tĩnh của nhau.

"GIẾT!!!!!!"

"GIẾT!!!!!!"

Hai mệnh lệnh đồng loạt vang lên, theo sau là những đợt reo hò như bầy dã thú gầm rú.

"Xông lên, quân đoàn Black Crows! Giết hết kẻ địch!"

"Xông lên! Vì danh dự của hiệp sĩ Anjou!"

Một trận chiến quyết liệt không khoan nhượng, kiếm chạm kiếm, hai bên tung tất cả niềm kiêu hãnh của chiến binh vào khoảng khắc này.

...

...

...

"Hà... hà... hà..., lũ lì lợm!"

Wilhem thở dốc, ôm cánh tay bị thương, chỉ còn chưa tới 40 hiệp sĩ bên phía Anjou còn đứng vững. Hàng trăm xác chết của những chiến binh nằm rải rác khắp hẻm núi, mùi máu tanh tưởi xộc lên khó chịu khiến người ta muốn nôn mửa. Wilhem gạt vết máu đã sắp khô cứng dính trên mặt mình, đưa mắt nhìn vào một xác chết nằm gần đó. Một thanh kiếm cắm sâu xuyên qua bụng thi thể, đôi mắt anh ta mở to như đang nhìn trừng trừng lên thiên đàng. Nhưng có lẽ thiên đàng cũng không chứa chấp kẻ cả đời lấy chém giết làm việc mưu sinh này.

"Thật đáng tiếc, Joseph, nhưng ta sẽ ghi nhớ, ngươi ... quả là một chiến binh thực thụ đáng tôn trọng." Wilhem thì thào.

Cuộc xung đột giữa hai lãnh địa Ashville và Anjou, Joseph, chỉ huy quân đoàn đánh thuê, tử trận trong trận đánh núi Anbard, cùng với hơn một nửa lực lượng của mình.

Tuy nhiên đó được xem như là một thắng lợi chiến thuật của quân Ashville, khi đội quân đột kích của Anjou bị thiệt hại vô cùng nặng nề, không đủ sức để tiếp tục cuộc hành quân. Chỉ huy Wilhem cuối cùng phải ra lệnh rút lui trong cay đắng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.