Chương trước
Chương sau


(Phía quân đội Anjou)

Đội kỵ binh của Anjou đang hành quân về phía Nam, tiến tới Gold-valley. Họ cố gắng di chuyển chậm lại, để có thời gian tuyển mộ thêm quân dọc đường, tăng quân số lên đến 2000 lính. Sau đó tạm thời dừng lại ở thị trấn Erache nằm ở bờ Bắc sông Emerald, và liên tục thăm dò tình hình.

"Báo cáo! Thưa ngài!" Một lính truyền tin vội vã bước vào phòng chỉ huy, cấp báo với hầu tước Richard.

"Chuyện gì xảy ra thế?"

"Kẻ thù, quân đội của Ashville... chúng đã phá hủy cây cầu duy nhất bắc qua sông Emerald, đồng thời đang xây dựng nhiều lớp hàng rào gỗ ở địa điểm vượt sông phía thượng nguồn..."

"Cái gì? Chúng đã biết trước được những nơi hiểm yếu sao?" Hầu tước há hốc miệng kinh ngạc, "Số lượng quân địch là bao nhiêu?"

"Theo thông tin thu thập được, có khoảng 200 quân Ashville đang án ngữ tại khu vực khúc sông cạn."

"Chỉ có 200 thôi? Còn lực lượng còn lại thì sao? Chúng ở đâu?"

"Chúng tôi không thể xác định, thưa ngài. 200 quân là tất cả những gì trinh sát nhìn thấy."

"Sao có thể thế được, quân số của chúng được cho là khoảng 500 tên mà!"

Leonardo, người đừng cạnh hầu tước, nghe thấy vậy, liền nêu ra ý kiến của anh ta:

"Hầu tước. Tôi chỉ có thể suy đoán thôi, chủ lực của bọn chúng đã rời đi, để rút lui về lãnh thổ."

"Hả! Ngài nói sao? Quân Ashville chỉ đang cố gắng cản trở chúng ta để có thể rút lui an toàn thôi à?"

"Cũng có khả năng, chúng sợ hãi sau khi phát hiện kỵ binh của chúng ta kéo về đây nhanh hơn chúng dự tính, hoặc là chúng đã chịu thiệt hại lớn trong trận đánh trước."

Hầu tước nghe vậy nhưng cũng không bớt nghi hoặc, và báo cáo trinh sát tiếp tục:

"Ngoài ra, các trinh sát cho biết, họ còn nhìn thấy một số lượng lớn tàu bè tập trung ở bến đò phía hạ nguồn, nhưng không phát hiện bất cứ quân địch nào."

"Cái quái gì vậy, chúng đang nghĩ cái quái gì vậy!? Ta không thể hiểu được chiến lược của chúng, chúng đang muốn tấn công hay rút chạy!?"

Hầu tước Richard hết sức bối rối trước hành động của kẻ thù, lần đầu tiên ông ta gặp phải tình thế như thế này. Trong khi đó, hiệp sĩ Wilhem không hề hoảng hốt mà bình tĩnh phân tích.

"Có lẽ quân địch đang có kế hoạch đánh lừa chúng ta, thưa hầu tước."

"Hả? Đánh lừa ư?"

"Chúng cố ý bộc lộ lực lượng yếu kém, khiến chúng ta tưởng rằng chúng dễ dàng bị đánh bại, nhưng thực ra lại đang chờ cơ hội để đưa chúng ta vào bẫy."

"Vậy còn đám thuyền trống không đó?"

"Có lẽ chỉ là kế nghi binh để phân tán lực lượng của chúng ta, nếu chúng thật sự muốn tấn công bờ phía Bắc, thì đâu cần thiết phải phá hủy cây cầu."

Hầu tước ngẩn người ra suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu, "Ta hiểu rồi, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Chỉ chờ đợi cũng vô ích, chúng ta hãy chủ động tấn công ngay, khi công sự của chúng chưa kịp củng cố."

"Nhưng anh có chắc về điều đó không? Lỡ chúng ta lọt vào bẫy của chúng thì sao?"

"Xin hãy tin tưởng ở tôi, hầu tước. Tôi đã có kế hoạch rồi!"

Wilhem đánh mạnh tay lên giáp ngực, nhìn thằng vào chủ nhân của mình bằng ánh mắt tự tin.

"Ồ, được rồi, vậy... tất cả trông cậy vào anh đấy!" Hầu tước tuy do dự nhưng cuối cùng cũng đặt sự tin tưởng vào cánh tay phải của mình.

"Cám ơn hầu tước, tôi sẽ không phụ sự tin tưởng của ngài!"

Leonardo im lặng quan sát, khóe môi nở một nụ cười. Anh đang chờ đợi tên Alviss Dart đó sẽ bày ra thế trận gì để đối phó với quân Anjou đây. Nếu thật sự hắn chỉ là con hổ giấy, thì không còn gì tuyệt hơn, hiệp sĩ Wilhem danh tiếng sẽ dạy cho hắn một bài học về chiến tranh thật sự phải như thế nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.