Bốn ngày đầu tiên, hành trình trở về nhà diễn ra bình yên. Nhưng đến ngày thứ năm, một chuyện bất ngờ đã xảy đến. Tại một con đường mòn hẻo lánh xuyên qua rừng núi, một toán cướp đã phục kích đoàn xe của chúng tôi. Chúng đã hạ cây chặn đường và bao vây xung quanh.
"Mau hạ vũ khí, xuống xe và giao nộp tất cả hàng hóa, không thì đừng trách bọn ta độc ác!" Một gã có vẻ như kẻ cầm đầu hét lên.
Hans và Jean, hai hộ vệ cưỡi ngựa đi trước xe, quay lại hỏi chúng tôi. Trông họ khá bình tĩnh, như mong đợi từ những cựu lính đánh thuê.
"Chúng ta sẽ làm gì đây thưa cậu chủ? Giết hết bọn chúng chứ?"
Tôi nhìn ra ngoài, xác nhận có khoảng gần hai mươi tên cầm đủ loại vũ khí, gồm mã tấu, giáo mác và cung nỏ. Không có tên nào đeo vũ khí ma pháp, có nghĩa là không có ma pháp sư trong số chúng. Đây có lẽ không phải sát thủ của phe đối địch, chỉ là một lũ cướp bình thường thôi, tôi nghĩ bụng.
"Được rồi, hai người hãy bảo vệ Carolina và Sandro, để tôi xử lí bọn chúng."
Tôi chuẩn bị vũ khí và mở cửa xe ngựa. Nhưng Carolina đã kéo tay tôi lại.
"Không được, anh và em đã thề sẽ luôn sát cánh bên nhau mà, Alviss!"
"Nhưng mà..."
Tôi chưa kịp ngăn cản thì cô ấy đã lao ra trước. Vũ khí ma thuật đeo trên cánh tay của Carolina được kích hoạt trong nháy mắt.
"Lôi điện!"
Tia sét của Carolina phóng tới, càn quét qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3595001/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.