Chương trước
Chương sau
Hôm nay là ngày lễ cưới hoàng gia diễn ra, tôi và Carolina đã trang phục tươm tất lên đường tham dự. À, nhân tiện thì nghe đồn tên Albert đó bị cha hắn quạt cho một trận vì để thua trước tôi, nên hôm nay bị cấm cửa thò mặt ra rồi. Coi như bớt được một chuyện phiền phức.

Tôi chẳng có hứng thú tham gia nghi thức tại lễ đường, cũng như buổi diễu hành trước dân chúng sau đó. Nên cùng với Carolina đi thẳng tới cung điện hoàng gia. Rất đông các quý tộc đã có mặt ở sảnh tiệc lớn bên trong cung điện, đây cũng là dịp để họ kết nối bè phái với nhau. Bọn họ xì xào bàn tán về đám cưới đang diễn ra.

"Cô dâu đến từ gia tộc nào vậy?"

"Cô ta không có họ, chỉ là thường dân thôi!"

Một số người chưa biết tỏ ra kinh ngạc.

"Cô dâu của thái tử xuất thân từ một gia đình tầm thường, chuyện như vậy cũng có thể xảy ra sao?"

"Một người như vậy lại thành thái tử phi ư? Chắc đức vua và thái tử mù mắt hết rồi."

"Cô ta có thể có chút nhan sắc, những cũng không quá đặc biệt, tài năng cũng chả có gì nổi trội."

"Nghĩ đến chuyện cô ta trở thành hoàng hậu trong tương lai, người sẽ đứng trên những dòng máu cao quý như chúng ta, thật là một sự hổ thẹn!"

Những tiếng ca thán bắt đầu ồn ào hơn.

"Ha ha ha, các vị có thể bớt chút lời được không, chúng ta đang ở tiệc cưới hoàng gia đấy!"

"Có gì mà phải kiêng dè, giờ đây hoàng gia còn phải luồn cúi trước gia tộc Partria, còn hồn vía đâu mà gây chuyện với các chư hầu, ha ha ha!"

Chà, họ chê bai công khai luôn, không cần kiêng nể gì đến hoàng gia. Xem ra uy thế của hoàng gia đã bị dìm tận đáy bùn rồi.

Tại vương quốc Fraencia này, một chế độ phong kiến phân quyền đã được xác lập từ lâu đời, chín phần mười lãnh thổ là do các công hầu quý tộc cai quản. Thái tử nếu muốn kế vị ngai vàng một cách êm thắm, rất cần sự chống lưng của các đại gia tộc. Đó là lí do tại sao hoàng gia lại liên hôn với gia tộc Partria. Giờ đây hoàng gia chọn một thường dân làm thái tử phi thì chẳng khác nào tự chặt đứt nguồn sống của mình.

Tôi cũng được biết, hiện tại phe phái của công tước Partria nắm phần lớn nguồn cung cấp muối và lúa mì cho lãnh địa của hoàng gia, đặc biệt là độc quyền công cụ ma pháp do nhà tôi sản xuất. Nói không ngoa giờ Đức vua cũng không thể làm phật lòng công tước. Việc ông ta buộc phải phong tước cho tôi cũng bởi sức ép của công tước mà ra, hoàng gia cực chẳng đã mới phải tăng thêm vây cánh cho đối thủ.

Dàn nhạc hoàng gia bắt đầu bản tấu. Cô dâu và chú rể đã xuất hiện tại tiệc chiêu đãi sau khi cử hành nghi thức tại thánh đường, đang đi chào hỏi các quan khách. Cô dâu của thái tử, Claria, khoác lên người bộ váy cưới sang trọng và cầu kì trông chả hợp với cô ta gì cả. Cô ta có vẻ lúng túng trước các nghi thức quý tộc. Tôi thở dài, cả nửa năm qua, cô ta đã làm trò gì vậy? Không ai chỉ bảo cho cô ta những điều đó sao?

Có lẽ trong trò chơi Otome gốc thì sau khi kết thúc tuyến đường của thái tử đã được xem là happy end. Còn những vấn đề rắc rối sau đó thì nhà sản xuất cũng không cần bận tâm đến. Tuy nhiên tôi đang sống trong thế giới thật, chuyện này là một sự khó chịu lớn đây.

Thậm chí cả những đại quý tộc nổi tiếng trong vương quốc, Claria cũng chẳng biết họ là ai. Điều đó giống như một sự xúc phạm đến những con người có lòng tự tôn cao ngút trời này vậy. Nhiều quý tộc sau khi chào hỏi liền cau mày, quay lưng bước đi tỏ ra không hài lòng. Trong khi thái tử Sirius lại ra sức bao bọc Claria, sẵn sàng đôi co với họ. Anh ta vuốt trán tỏ ra mệt mỏi. Chà, cái tên ngốc! Cứ thế chẳng mấy chốc những quý tộc quyền lực, những lãnh chúa tự trị trên chính vùng đất của họ mất niềm tin vào hoàng gia. Não tên này bị làm sao vậy? Mục tiêu chinh phục trong Otome game tên nào cũng vậy à?

Chậc, theo dõi trò hề này thật là nhàm chán, điều thú vị duy nhất của tôi lúc này là nhìn ngắm Carolina. Bộ đầm dự tiệc của vợ tôi thật trang nhã và đẹp tuyệt vời, chắc hẳn công tước đã đặt hàng những thợ may giỏi nhất thực hiện bộ đồ này. Tôi nói thậm chí Carolina còn nổi bật hơn nhân vật chính của ngày hôm nay. Và cô ấy cũng chỉ đang nhìn ngắm tôi! Tôi cũng không phải dạng đẹp trai gì, nhưng nhìn cô ấy say mê mình như vậy trong lòng tôi tràn đầy hạnh phúc.

"Trông anh hôm nay rất tuyệt, Alviss."

"Cám ơn, em mới là người xinh đẹp nhất hôm nay, Carolina!"

Mỉm cười, chúng tôi chạm ly rượu vào nhau, chìm trong men say của tình yêu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.