Sau khi trở về nhà khách, Jean và Hans vội nói với tôi rằng có một vị quan chức đang đợi.
"Thưa ngài Dart, có lệnh của Đức vua triệu ngài vào tiếp kiến."
"Hả, tôi ư?"
Tôi ngạc nhiên khi một viên chức của hoàng gia đến thông báo như vậy.
"Không biết Đức vua có ý đồ gì đây?"
Carolina tỏ ra khá lo lắng, tôi liền trấn an cô ấy.
"Em cứ yên tâm, anh lo liệu được mà."
Sáng hôm sau, tôi vận trang phục chỉnh tề và bước vào cung điện theo sự dẫn đường của viên quan chức. Carolina muốn đi cùng nhưng lời triệu tập chỉ nhắc đến mình tôi nên đành chịu.
"Ồ, con rể, con đã đến rồi à!"
Công tước Marion Partria, cha vợ của tôi, xuất hiện ở đại sảnh, mỉm cười đắc ý. Tôi có linh cảm chẳng lành về điều này. Tôi cá việc này là do công tước nhúng tay vào.
"Con trai nam tước xứ Ashville, Alviss Dart tiếp kiến!"
Tôi bước lên chánh điện, chậm rãi tiến đến gần ngai vàng. Người ngồi trên ngai là Đức vua Leopold đệ tam, người cai trị vương quốc Fraencia.
"Kính chào bệ hạ, thần là Alviss Dart..."
"Ừm, hãy ngẩng đầu lên."
Đức vua là một người đàn ông lớn tuổi, làn da ông trông nhợt nhạt và thiếu sắc, biểu hiện của sức khỏe không tốt. Tôi liếc nhìn sang hai bên. Một bên là công tước Partria, cha vợ tôi. Và phía bên kia, nếu tôi nhớ không lầm, ông ta là công tước Maine, cha của một mục tiêu chinh phục.
Đức vua hắng giọng vài lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3594989/chuong-20.html