Khi tôi kết thúc phần tập luyện ma pháp thì Hans và Jean, hai hiệp sĩ cận vệ của gia đình tôi, cũng vừa bước ra bãi tập.
Hiệp sĩ đôi khi được xem là quý tộc hạ cấp, thường làm thuộc hạ cho các gia đình quý tộc. Mỗi hiệp sĩ thường sẽ quản lí một số hộ gia đình và ruộng vườn để duy trì cuộc sống. Chi phí dành cho hiệp sĩ rất đắt đỏ, như trang bị ngựa chiến và áo giáp, nên chỉ những lãnh chúa hùng mạnh mới quy tụ được nhiều hiệp sĩ dưới trướng. Theo tôi được biết thì gia tộc nhà vợ tôi, công tước Partria có trong tay hơn 1000 hiệp sĩ, chưa tính lính nông dân. Một lực lượng rất lớn chỉ đứng sau quân đội của hoàng gia.
Tuy nhiên khác với những hiệp sĩ khác, thì hai người Hans và Jean vốn xuất thân từ lính đánh thuê, không có ruộng đất, cha tôi để họ ở trong dinh thự để làm cận vệ.
"Cậu chủ Alviss, đã lâu quá rồi chúng ta không đấu tập, từ khi cậu lên vương đô để nhập học. Muốn thử không?" Hans và Jean lên tiếng.
"Được thôi!"
Khi tôi còn nhỏ thì thường luyện tập với hai người họ. Và thường thua sấp mặt. Trông họ bần hàn vậy thôi chứ họ khá là mạnh đấy, dù gì họ cũng là những chiến binh kinh nghiệm từng sống sót trên chiến trường.
"Này, hai người, đừng có làm tổn thương Alviss của tôi!"
Carolina hét lên tỏ ra không hài lòng. Nhưng tôi đặt tay lên vai cô ấy, khẽ lắc đầu.
"Ổn mà, Carolina. Chuyện này là bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3594977/chuong-10.html