“Anh đừng lo, mọi chuyền đều trong tầm kiểm soát của em.”
Kiều Vi Vi chắc nịch đáp, chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt bàng hoàng của tên Phó Đình Thiên kia là cô đã sướng đến điên người rồi.
Trái lại, Phó Ngạn Đình nhớ đến cuộc gọi của cô giáo dạy nấu ăn của cô trưa nay, lòng hơi trùng xuống.
Kiều Vi Vi vẫn không muốn chia sẻ điều gì với anh.
Tuy Phó Ngạn Đình đã biết được đại khái, thế nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác nặng lòng. Anh đảo mắt nhìn sang nơi khác, có lẽ vì Phó Ngạn Đình vẫn chưa cho Kiều Vi Vi sự an toàn mà cô muốn.
Anh vẫn luôn trăn trở rằng, tại sao một người như Kiều Vi Vi có thể để ý đến mình.
Trái với người em trai cùng cha khác mẹ hòa đồng kia, từ nhỏ đến lớn Phó Ngạn Đình luôn không được lòng mọi người. Thực chất, anh vẫn luôn ghen tị với Phó Đình Thiên vì hắn luôn được ba yêu thương, nhưng khi đã đến từng tuổi này, anh mới cảm thấy đống tình thương đó bây giờ lại không cần thiết nữa.
Dù sao cũng chỉ gọi là trục lợi, tính vào “tình thương” cũng không đúng lắm.
Rõ ràng chỉ cần ở bên Kiều Vi Vi là đã quá đủ.
Nhưng Phó Ngạn Đình, hình như, đang dần trở nên tham lam hơn…
Anh luôn lo sợ một ngày nào đó, Kiều Vi Vi sẽ lại nắm tay Phó Đình Thiên, coi anh như một lốp xe dự phòng mà vứt bỏ. Nhưng bởi vì người đó là cô, Phó Ngạn Đình lại không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-anh-trai-cua-tra-nam/3079495/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.