Kiều Vi Vi mở hờ hai mắt, cảm thấy đầu choáng váng kì lạ, còn cả người mình thì đang nằm trên sàn nhà lạnh ngắt.
Cô muốn ngồi dậy lại phát hiện, cả hai tay và chân mình đều bị trói chặt, mỗi lần cử động đều cọ xát vào dây thừng đau rát.
Chuyện gì thế này?
Kiều Vi Vi nhăn mày nhớ lại, khi xuống hầm giữ xe, cô đã bị người nào đó đánh thuốc mê, ngất lịm đi mất. Xâu chuỗi tình huống bây giờ và ký ức lúc đó, cô đã có kết luận.
Kiều Vi Vi đã bị bắt cóc.
Cô hít một hơi sâu để giữ bản thân bình tĩnh, sau đó lấy mặt đất làm điểm tựa, cong người lấy đà ngồi dậy. Kiều Vi Vi thấy có cửa sổ, bèn rướn mắt nhìn ra, xung quanh toàn là rừng rậm, không có một bóng người.
"Không sao, điện thoại mình có định vị, Đình Thiên sẽ mau tìm ra mình thôi."
Tự trấn an bản thân, cô liếc mắt nhìn xung quanh căn nhà có vẻ như là nhà kho này, muốn tìm vật gì đó sắc nhọn có thể cắt được dây thừng.
May mắn thay, có vài mảnh vỡ thủy tinh ở gần cửa sổ, Kiều Vi Vi cố bò tới, cuối cùng cũng lấy được.
Cô không ngu ngốc đến mức la làng cứu mạng ở nơi khỉ ho cò gáy này, nếu bọn bắt cóc còn ở đây, chưa biết chừng chúng sẽ làm điều gì tồi tệ với cô.
Kiều Vi Vi chậm rãi chà sát cạnh thủy tinh lên dây thừng, vì bị trói phía sau nên lực của cô không nhiều, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-anh-trai-cua-tra-nam/2648330/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.