Anh bắt tấp xe vào lề, khóa tất cả cửa trên xe vì thừa biết Ý Kỳ sẽ mở cửa và đi về một mình. Tư Lãng tháo bỏ dây an toàn, chồm cả thân người anh ép về phía cô. Khuôn mặt anh giận dữ, hàng chân mày nhíu lại, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn Ý Kỳ.
" Em đang cố gây bão đúng không? "
" Rõ là anh yêu chị ấy "
Tư Lãng tức giận đến nỗi thay đổi cách xưng hô, tay cuộn thành nắm đấm vung mạnh vào cửa.
" Đôi mắt nào cho em thấy tôi yêu chị ta? Khi nào em mới chịu hiểu đây? "
Ngay lúc này đây, khi nhìn vào trông chẳng khác gì một là thú và một là mồi của thú. Ý Kỳ đáp trả câu hỏi của anh, giọng nói dễ thương ngày nào đã không cất lên ngay lúc này. Giọng nói Ý Kỳ bây giờ giống người phụ nữ đã có chồng lâu năm là hơn.
" Chính là cặp mắt ngự trên khuôn mặt này của lão nương "
Sau khi nghe xong câu trả lời thì anh càng tức giận hơn, nghiến răng ken két. Nhưng anh vẫn không quên thốt ra câu ngọt ngào, cứu vãn tình thế của hai người.
" Đồ ngốc, tôi thật sự yêu em "
Dường như anh chẳng cho cô cơ hội nào để đáp trả. Tư Lãng mạnh bạo tiến tới hôn trên đôi môi bướng bỉnh, dần đưa lưỡi len lỏi vào bên trong. Ý Kỳ nhắm tịt mắt, cô bị ép đến nỗi hai tay không thể đẩy thẳng anh ra được. Bàn tay bé nhỏ nắm chặt áo anh hết kéo rồi giật, Tư Lãng rời môi của Ý Kỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797569/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.